Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong mắt cường giả thần bí có ánh sáng lạnh loé lên: “Người này đã rời khỏi Thích tộc, có cần…”  

Chu U lắc đầu: “Không được!”  

Cường giả thần bí khó hiểu hỏi: “Vì sao? Dù người này đã đạt tới Tuế Nguyệt, những cũng chỉ vừa mới đột phá, bây giờ hắn ta trở mặt với Thích tộc, nếu chúng ta muốn giết hắn ta cũng không phải chuyện gì khó!”  

Chu U nhẹ giọng nói; “Chuyện này không đơn giản như thế đâu! Người này có khí vận trên người, muốn giết hắn chỉ có thể đợi hắn mắc sai lầm! Cũng có thể nói là chỉ có thể đợi hắn ta tự tìm đường chết!”  

Cường giả thần bí nói với giọng điệu nặng nề: “Đại tiểu thư, dường như cô hiểu khá rõ ba người họ!”  

Chu U cười nói: “Lúc trước từng nghe Tần Quan nhắc tới, ba người này và một người khác đều có khí vận trên người, muốn giết họ chỉ có thể đợi họ mắc sai lầm, tự đâm đầu vào chỗ chết, nếu không thì sẽ rất khó!”  

Cường giả thần bí tỏ vẻ nghi ngờ: “Một người khác?”  

Chu U gật đầu, nét mặt trở nên hơi nặng nề: “Lúc trước Tần Quan còn nhắc đến một người khác nữa, ta có hỏi nàng, nhưng nàng lại không nói! Nói cách khác là còn có một yêu nghiệt thần bí trên người có khí vận Đại đạo”.  

Cường giả im lặng một lúc rồi nói: “Trong trận đấu tranh giành khí vận lần này, Chu tộc ta đóng vai nhân vật nào?”  

Chu U khẽ mỉm cười: “Đứng về phía Diệp Huyên!”  

Cường giả thần bí thắc mắc: “Vì sao?”  

Chu U nhẹ giọng nói: “Ngươi có tin vào trực giác của nữ nhân không?”  

Cường giả thần bí: “…”  

Một lát sau, Chu U và cường giả thần bí rời đi.  

Sau khi họ đi chưa bao lâu, một thanh niên mặc áo đỏ và một ông lão xuất hiện.  

Thanh niên cười khẽ nói: “Không ngờ Chu cô nương này lại ngăn cản Thích Như đến vũ trụ Quan Huyền điều tra Diệp Huyên, thú vị thật!”  

Ông lão lạnh nhạt đáp: “Chu tộc muốn hại chết Thích tộc!”  

Thanh niên gật đầu: “Lão Cổ, theo ta được biết, Thích Nguyên kia cũng là con cưng của trời, nhưng mọi hành động của ông ta đều có thể miêu tả bằng hai từ ngu xuẩn. Khiến ta rất khó hiểu!”  

Ông lão cười nói: “Ông ta bị quyền lực và d*c vọng che mờ mắt! Ngươi nghĩ xem, Thích Thiên kia đã được định sẵn sẽ trở thành Tộc trưởng nhiệm kỳ tiếp theo của Thích tộc, chỉ cần Thích Thiên đột phá Tuế Nguyệt, ông ta nhất định sẽ phải giao quyền, dưới tình huống này, ngươi cảm thấy ông ta có cam lòng không? Đương nhiên là không rồi, một khi nắm giữ được quyền lực, sao người ta có thể dễ dàng từ bỏ được? Nếu Thích Thiên kia là nhi tử của ông ta thì còn được, nhưng tiếc là không phải. Dù phải, với tính cách và suy nghĩ của Thích Nguyên, e rằng ông ta cũng không dễ dàng giao quyền như thế!”  

Thanh niên nhẹ giọng nói: “Tu luyện đến cấp bậc như ông ta, đáng lẽ phải biết quyền lực gì đó đều là mây bay chứ, vì sao còn cố chấp như thế?”  

Ông lão lắc đầu: “Ngươi sai rồi! Ông ta có thể đạt tới trình độ như bây giờ là do quyền lực mang đến. Tu luyện cần tài nguyên, nếu không có của cải của Thích tộc các đời trước, ông ta muốn đạt tới Tuế Nguyệt Cảnh đâu có dễ dàng? Vì sao trên đời này lại có ít cường giả Tuế Nguyệt Cảnh như thế? Vì có ít thiên tài và yêu nghiệt ư? Không, thiên tài và yêu nghiệt rất nhiều, nhưng không phải ai cũng có thể đi xa. Tài nguyên và chỗ dựa rất quan trọng!”   

Thanh niên im lặng.  

Ông lão nói tiếp: “Thích Nguyên bị d*c vọng và lòng tham của bản thân che mờ hai mắt, ông ta dồn bản thân đến ngõ cụt, bây giờ ông ta đã không còn đường lui nữa rồi, chỉ có thể đi đến cùng thôi!”  

Thanh niên cười nói: “Lão Cổ, vậy ông nghĩ sao về phía Thích Thiên rút khỏi Thích tộc?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK