Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

2648: “ngươi Cũng Không Quá Kém Cỏi”


Thanh kiếm trong tay Diệp Huyên rung mạnh, một luồng sức mạnh kinh người đi qua thanh kiếm trong tay hắn chấn động cả người hắn.

Ầm!Diệp Huyên bị chấn động liên tục lùi về sau, Viên Tiểu Đao kia muốn đuổi theo, nhưng lúc này thanh kiếm trong tay Diệp Huyên đột nhiên bay ra.

Viên Tiểu Đao dùng ngón tay chặn lại.


AdvertisementẦm!Trường kiếm lập tức bị cản lại, nhưng lúc này, Diệp Huyên lại xuất hiện trước mặt ả ta như ma quỷ, ngay sau đó, đánh một quyền mạnh mẽ về phía mặt ả ta.

Viên Tiểu Đao không hề tránh né, cũng đánh ra một quyền như vậy.

Ầm!Trong nháy mắt Diệp Huyên đã bị đẩy lùi!Về mặt sức lực, hắn cũng kém Viên Tiểu Đao rất nhiều.

Ở phía xa, Diệp Huyên thuận lợi dừng lại, hắn lắc đầu: “Không đánh lại!”Cho dù không sử dụng huyền khí thì hắn cũng không đánh được Viên Tiểu Đao, trình độ của đối phương về phương diện võ đạo cao hơn hắn rất rất nhiều.

Cho dù là tốc độ hay sức mạnh, hoặc là ý chí chiến đấu, hắn đều kém đối phương rất nhiều!Kiểu cao thủ như Viên Tiểu Đao thật sự không hề nói quá chút nào.

Viên Tiểu Đao nhìn Diệp Huyên: “Ngươi cũng không quá kém cỏi”.

Diệp Huyên lắc đầu khẽ cười: “Thực lực Viên cô nương mạnh mẽ, ta thua tâm phục khẩu phục”.

Ánh mắt Viên Tiểu Đao ngạc nhiên, lần này thì ả ta không ngờ đến, Diệp Huyên lại nhận thua thoải mái như vậy.

Lúc này, A Liên chợt nói: “Nền tảng kỹ năng của ngươi đã rất vững chắc rồi, thế nhưng so với Viên cô nương vẫn có chút khoảng cách, dù sao, nàng ấy có thể đi đến được bây giờ, chắc chắn không hề nói quá, mà có khoa trương thì cũng không thể đi đến được hiện tại.

Sau này nếu như gặp phải cao thủ Thần Điệp khác, tuyệt đối không được khinh suất, hiểu chưa?”Diệp Huyên gật đầu: “Ta biết rồi”.

Lúc này, đột nhiên Viên Tiểu Đao lên tiếng: “Diệp Huyên”.


Diệp Huyên nhìn Viên Tiểu Đao, Viên Tiểu Đao cười nói: “Chúc ngươi và thần tướng tiếp theo gặp nhau vui vẻ, tạm biệt”.

Nói xong, ả ta quay người rời đi.

Diệp Huyên sững người, sau đó nói: “Viên cô nương, ngươi không giết ta sao?”Ở phía xa, âm thanh Viên Tiểu Đao truyền đến: “Không giết nữa! Ta đã biết người tiếp theo đến là ai rồi, Diệp Huyên, ngươi tự mình cầu phúc đi, ha ha…”Tiếng cười vui sướng khi người gặp hoạ!Diệp Huyên nhìn A Liên, không hiểu: “A Liên tiền bối, nàng ta đây là?”A Liên trầm mặc một lúc, sau đó nói: “Chúng ta cũng phải rời đi rồi”.

.

2649: Bọn Họ Đã Đi Thật Rồi!


Nghe thấy âm thanh này, A Liên và cô gái váy bố đều sững người, hai cô gái quay người nhìn về phía xa, nơi đó có một cô gái đang đi đến.

Diệp Huyên cũng nhìn về vị trí kia, lúc này, đột nhiên A Liên nói: “Ngươi đi đi!”

Diệp Huyên nhìn A Liên: “Tiền bối?”

A Liên cười nói: “Đi đi!”

Advertisement

Diệp Huyên do dự chốc lát sau đó gật đầu: “Tiền bối, cáo từ!”

Nói xong, hắn khẽ thi lễ với hai cô gái, sau đó quay người ngự kiếm biến mất nơi chân trời tinh không xa xôi.

Lúc này, một cô gái đi đến trước mặt A Liên và cô gái váy trắng.

Cô gái cười nói: “Là hắn?”

A Liên gật đầu, nàng ta nhìn cô gái trước mặt mới đến: “Sao ngươi lại ở đây?”

Cô gái khẽ nhếch miệng: “Đến đón ngươi!”


Đón mình!

A Liên khẽ cúi đầu.

Cô gái khẽ cười nói: “Đi thôi.”

A Liên gật đầu: “Được!”

Nói xong nàng ta nhìn cô gái váy trắng: “Phải cáo từ rồi!”

Cô gái váy bố khẽ gật đầu: “Sau này gặp lại!”

A Liên cười nói: “Chắc chắn có thể gặp!”

Nói rồi, nàng ta cùng cô gái mới đến kia biến mất nơi chân trời tinh không xa xôi.

Cô gái váy bố đứng tại chỗ nhìn tinh không xung quanh, sau đó nàng ta vung tay phải, một luồng sức mạnh thần bí bao phủ vùng tinh không này, một lúc sau, cơ thể nàng ta dần trở nên hư ảo, không lâu sau nàng ta đã hoàn toàn biến mất.



Ở nơi chân trời tinh không phía xa, đột nhiên Diệp Huyên dừng lại, lúc này hắn đột nhiên nghĩ đến một chuyện.


Đó là làm sao quay về!

Hắn cũng nhớ rõ lúc đến, ba người bọn họ xuyên qua mười cái hố đen khổng lồ, mà lúc đó, những gió bão hố đen kia đều do A Liên cùng với Viên Tiểu Đao che chắn, mà bây giờ, hai người bọn họ đều không còn ở đây, bản thân quay về thế nào?

Sắc mặt Diệp Huyên trở nên có chút khó coi.

Hắn do dự chốc lát, vẫn quyết định quay về, thế nhưng khi quay đầu lại phát hiện vùng tinh không kia đã biến mất, một vùng hố đen vô tận đã thay thế.

Không thấy nữa?

Diệp Huyên có chút ngơ ngác.

Chuyện gì vậy?

Hắn đã thử đi vào, nhưng căn bản là không được, sức mạnh to lớn kia khiến hắn chỉ nhìn mà không bước được.

Diệp Huyên trầm mặc.

Hắn biết, chắc chắn là A Liên hoặc là cô gái váy bố kia đã phong toả nơi này rồi.

Bọn họ đã đi thật rồi!


2650: Gió Bão Hố Đen!


Diệp Huyên ở tại chỗ trầm mặc một lúc lâu, sau đó quay người rời đi.

Hiện tại, hắn chỉ có thể dựa vào bản thân để quay về thôi.

Chốc lát sau, Diệp Huyên đã đến trước vùng hố đen, nhìn hố đen này, vẻ mặt Diệp Huyên vô cùng nghiêm trọng.

Advertisement

Khi hắn đến lúc trước, bản thân đã cảm nhận được sự kinh khủng của hố đen, nhất là gió bão hố đen bên trong hố đen, cho dù là cơ thể địa tiên cũng có thể bị nghiền nát!

Diệp Huyên không dám khinh suất!

Một lát sau, Diệp Huyên đi vào vùng hố đen kia, hắn nhất định phải xuyên qua khu vực hố đen này!

Vừa mới tiến vào hố đen, một luồng sức mạnh kinh người đã bao phủ quanh người hắn, luồng sức mạnh đó bắt đầu điên cuồng kéo xé thân xác hắn, Diệp Huyên vội vàng sử dụng huyền khí, cùng lúc đó, kiếm ý của hắn đột nhiên dâng trào từ trong cơ thể, ngay sau khi kiếm ý bảo vệ thân thể, cả người hắn chợt cảm giác nhẹ nhõm, nhưng hắn vẫn không dám lơ là, bởi vì hắn vẫn chưa đi vào trung tâm vùng hố đen.

Ước chừng nửa canh giờ sau, cuối cùng Diệp Huyên đã đến khu trung tâm của hố đen, khi đến khu vực này, sức lực kéo xé ở xung quanh kia lại càng trở nên kinh khủng.

Tay phải Diệp Huyên khẽ chuyển động, kiếm Thiên Tru chợt bay ra, ngay sau đó, kiếm Thiên Tru bắt đầu bay vờn quanh người hắn, từng luồng kiếm quang trực tiếp bao phủ lấy hắn.

Kiếm quang hộ thể!

Cũng chỉ có kiếm Thiên Tru mới cứng cáp có được sức mạnh này!

Có kiếm Thiên Tru bảo vệ, bất chợt Diệp Huyên cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm hơn nhiều, nhưng hắn vẫn không dám sơ ý!

Cứ vậy, ước chừng đi được một canh giờ, sắc mặt Diệp Huyên chợt thay đổi.


Bởi vì trước mặt hắn không xa có một cơn lốc xoáy màu đen đang càn quét!

Gió bão hố đen!

Nhìn thấy gió bão hố đen này, Diệp Huyên không hề do dự xoay người mà chạy.

Thứ đó chắc chắn hắn bây giờ không thể chống lại được!

Trừ phi là dùng Trảm Tiên Kiếm Hồ và Thiên Tộc Kiếm, nhưng ra tay trong hố đen này, hắn lại có phần sợ sệt, vì một khi làm không tốt thì có thể sẽ tan xương nát thịt!

Mà ngay lúc này, đột nhiên xảy ra điều khác thường, một bóng đen đột nhiên loé lên trước mặt hắn không xa!

Sắc mặt Diệp Huyên lập tức thay đổi, không hề chần chừ, hắn lập tức cầm kiếm Thiên Tru chém xuống.

Vù!

Một luồng kiếm quang mạnh mẽ chém xuống.

Ầm!

Trước mặt Diệp Huyên, một luồng sức mạnh kịch liệt đột nhiên bùng nổ, trong chớp mắt, Diệp Huyên liên tục lùi về sau, mà hướng hắn lùi lại chính là hướng gió bão hố đen kia!

Ngay trước mặt hắn, quanh người người áo đen kia bừng lên ngọn lửa, luồng sức mạnh kinh người bùng phát như núi lửa trào dâng về phía hắn.

Diệp Huyên không dám lơ là, hắn lập tức dùng Trảm Tiên Kiếm Hồ, ngay sau đó, kiếm Thiên Tru nhập Hồ, trong chớp mắt, từ trong Trảm Tiên Kiếm Hồ, một luồng kiếm quang chợt bay ra!

Vù!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK