Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Bốn tiếng xé rách vang lên khắp nơi.
Lúc này, Diệp Huyên đã trở lại vũ trụ thực tế.
Thu kiếm vào.
Hắn đi đến cạnh Thanh Khâu, cầm chén linh trà lên uống một ngụm. Sau lưng hắn, thân thể và linh hồn Thương Dã bỗng nhiên chia năm xẻ bảy.
Trực tiếp bị xóa sổ.
Ngay cả trăn trối cũng không kịp.
Sáu cường giả còn lại hóa đá tại chỗ.
Thương Dã bị giết dễ dàng vậy ư?
Một cường giả Thượng Thần Cảnh tầng năm cứ thế mà chết đi?
Bọn họ hoàn toàn ngu người.
Diệp Huyên lại cười hỏi Thanh Khâu: “Thấy kiếm kỹ này thế nào?"
Thanh Khâu chớp chớp mắt, không đáp.
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Tự ta nghĩ ra đấy”.
Thanh Khâu vội vàng giơ ngón cái: “Thiên hạ vô song!"
Diệp Huyên cười ha hả.
Thanh Khâu liếc nhìn sáu người kia: “Giết không?"
Diệp Huyên xoay lại hỏi họ: “Các ngươi đến từ Đại Thiên giới?"
Sáu người gật đầu lia lịa.
Báo thù là gì?
Không dám nghĩ nữa.
Người trước mắt họ là Thiếu chủ Dương tộc, tuy không có chức vị gì nhưng vẫn là Thiếu chủ.
Diệp Huyên nhìn sáu người kia, không nói gì.
Hắn biết vì sao mình không được họ công nhận, bởi vì cha chưa từng chính thức thừa nhận hắn trước Dương tộc, vì vậy rất nhiều người trong tộc đều xem hắn như con ngoài giá thú. Hơn nữa đó giờ Tuyết tỷ vẫn luôn đi theo cha, nhiều người đều tự động xem tỷ ấy như người thừa kế. Đã vậy, có lẽ cha cũng không nghĩ đến điều này nên chưa từng nhận hắn về làm lễ trước toàn tộc.
Dương tộc là một siêu thế lực cực kỳ khổng lồ, nội bộ đương nhiên phải phức tạp.