Dương Liêm Sương cũng biết Ngân Hà Tông muốn ra khỏi hệ Ngân Hà thì phải có một người mạnh mẽ chống lưng.
Người đàn ông áo xanh chính là ứng cử viên có một không hai!
Vì thế, dưới sự tâng bốc của họ, người đàn ông áo xanh biến thành một tồn tại tựa như thần ở hệ Ngân Hà.
Vì thế, Diệp Huyên cũng biến thành Thiếu môn chủ!
Lúc này, những học viên trên tinh hạm xôn xao đi tới trước mặt Diệp Huyên, bọn họ tò mò quan sát hắn.
Một nữ học viên trong đó nhẹ giọng nói: “Còn trẻ thế!”
Diệp Huyên nhìn nàng ta, cười hỏi: “Trẻ lắm sao?”
Nữ học viên vội gật đầu, nàng ta do dự một lúc rồi hỏi: “Thiếu môn chủ, ngài là kiếm tu trong truyền thuyết đó ư?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế!”
Mắt nữ học viên sáng lên: “Ngài có thể biểu diễn Vạn Kiếm Quy Tông không?”
Diệp Huyên ngây người: “Vạn Kiếm Quy Tông?”
Nữ học viên gật đầu: “Chính là kiểu rất nhiều kiếm cùng xuất hiện, trông vô cùng ngầu ấy!”
Diệp Huyên cười to, hắn động tâm niệm, trong nháy mắt, mấy nghìn tia kiếm khí xuất hiện sau lưng hắn, cùng lúc đó, toàn bộ hành tinh đều rung lên!
Thấy cảnh này, những học viên khác hoàn toàn hoá đá.
Tiêu Huyền cũng trợn tròn mắt, trong mắt là vẻ khó tin…
Diệp Huyên nhìn nữ học viên: “Là thế này à?”
Nữ học viên nuốt nước miếng, sau đó nói: “Trời má, lợi hại thật đấy…”
Tất cả học viên Ngân Hà Tông đang có mặt đều sửng sốt!
Đây là người sao?
Bọn họ đều luyện võ, cũng từng gặp người luyện võ cường đại, nhưng bọn họ chưa từng gặp người luyện võ mạnh đến mức này!
E rằng những kiếm khí dày đặc kia có thể dễ dàng huỷ diệt toàn bộ hệ Ngân Hà, không đúng, không phải e rằng mà là chắc chắn có thể, vì sau khi những thanh kiếm này xuất hiện, tinh vực cũng trở nên sôi trào! Chứng tỏ tinh vực này hoàn toàn không chịu nổi lực lượng của kiếm khí!
Lúc này, tất cả học viên rung động không thôi!
Tình cảnh trước mắt đã đổi mới nhận thức với võ đạo của họ.
Thì ra một người có thể mạnh đến mức này!
Lúc này, Diệp Huyên mở lòng bàn tay, trong nháy mắt, những kiếm khí kia đồng loạt biến thành kiếm quang bay vào người hắn.
Các học viên lấy lại tinh thần, họ nhìn về phía Diệp Huyên, trong mắt mang theo vẻ kính sợ.