Danh tiếng nàng ta cực kỳ vang dội, năm ấy từng leo từ vị trí thứ một trăm lên hạng nhì chỉ trong vòng một ngày!
Một ngày mà thôi!
Chỉ tiếc rằng lại thất bại khi khiêu chiến hạng nhất.
Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng gì đến danh tiếng nàng ta.
Không một ai ngờ rằng vị yêu nghiệt đã biến mất rất lâu rồi này lại xuất hiện vào hôm nay.
Chẳng lẽ là vì tiền thật?
Tố Nữ nói với Diệp Huyên: “Không phải vì tiền”.
Hắn cau mày: “Không vì tiền?"
Tố Nữ gật đầu: “Chỉ đơn giản là muốn so tài cùng các hạ”.
Diệp Huyên cười: “Vậy thì được”.
Tố Nữ gật đầu: “Ta ra tay đây”.
Diệp Huyên chưa kịp mở miệng thì đồng tử đã co rụt lại khi hàng loạt tia sáng lạnh buốt xuất hiện trên người.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Hàng trăm nghìn tiếng cắt xé vang lên xuanh quanh Diệp Huyên trong khoảnh khắc ấy.
Ai nấy đều hốt hoảng!
Diệp Huyên nắm chặt tay lại.
Uỳnh!
Những tia sáng kia bị đập vỡ.
Diệp Huyên liên tiếp thối lui đến tận rìa ranh giới.
Thân xác hắn vẫn còn nguyên vẹn.
Nhưng cả người đã đổ máu đỏ thẫm!
Sức mạnh của đối phương khủng khiếp thật!
Đây cũng là lần đầu tiên... Diệp Huyên cảm nhận được đau đớn.
Chợt Tố Nữ nhíu mày: “Đây là... Cổ Chiến thể trong truyền thuyết!"
Cổ Chiến thể!
Ba từ này khiến tất cả mọi người kinh ngạc.
Cổ Chiến thể!
Là thuật luyện thể từ thời thượng cổ của Cổ Tông ở vũ trụ Nam, được xưng tụng là thuật luyện thể đứng đầu tự cổ chí kim!
Người này đến từ Cổ Tông sao?
Ánh mắt bọn họ nhìn Diệp Huyên đã trở nên vô cùng tò mò.
Dưới đài, Thu Nguyên nhìn hắn chằm chặp, không rõ đang suy nghĩ gì.
Chỉ thấy Tố Nữ trên đài lắc đầu: “Ta không giết được ngươi”.
Rồi xoay người rời đi.
Thế là Diệp Huyên nhảy từ hạng mười lên hạng hai!
Hắn nhìn cô gái biến mất rồi nói với Thu Nguyên: “Thêm tiền!"
Thêm tiền!
Mọi người: “...”