Dư Thiên im lặng một lát, sau đó nói: “Khởi động trận pháp bảo vệ!”
Ông lão khẽ nhíu mày: “Tại sao không gọi cho Môn chủ?”
Dư Thiên lắc đầu: “Môn chủ không còn ở Thiên Vực nữa, ngài ấy đi đến Táng Thiên trường thành rồi, mà bên kia có cung chủ Vị Ương Cung trấn thủ, truyền âm bên này không thể truyền đến được, hơn nữa nếu truyền âm tới bên kia, để cung chủ Vị Ương Cung biết sẽ càng phiền phức hơn. Hơn nữa, Môn chủ cũng không muốn để cung chủ Vị Ương Cung biết ngài ấy đi đến Táng Thiên trường thành”.
Ông lão trầm giọng nói: “Vậy thì khởi động trận pháp bảo vệ!”
Dư Thiên gật đầu, ông ta quay đầu nhìn cánh cửa kia: “Khởi động trận pháp!”
Dứt lời, cả ngọn Quỷ Sơn đột nhiên rung lên dữ dội.
Những tia sáng đen nhanh chóng bay ra từ xung quanh Quỷ Sơn, bên trong những tia sáng đen này là vô số ác hồn.
Diệp Huyên ở phía xa dừng bước, hơi nhíu mày.
“Là Vạn Quỷ Trận!”
Xung quanh vang lên tiếng nói ngạc nhiên: “Không ngờ Quỷ Môn lại khởi động Vạn Quỷ Trận!”
“Có thể không khởi động ư? Diệp Huyên này mặc lên trang bị thần cấp, Thánh Cảnh hoàn toàn không làm được gì hắn, nếu còn tiếp tục liều mạng với hắn, e rằng cao thủ Thánh Cảnh của Quỷ Tông sẽ chết sạch”.
“Không ngờ Diệp Huyên này lại mạnh đến thế, hơn nữa trên người hắn còn có quá nhiều bảo vật nữa, thế lực sau lưng tên này chắc chắn không đơn giản!”
“Tiếp tục xem đi! Xem hắn đối phó với Vạn Quỷ Trận này như thế nào1”
“…”
Trong bóng tối ở một nơi, Mộ Châu của Bách Hiểu Các nhìn Diệp Huyên, không biết đang nghĩ gì.
Bên dưới, cả ngọn Quỷ Sơn bắt đầu rung động kịch liệt, vô số ác hồn bay ra từ trong những ngôi mộ trên núi, cuối cùng tập trung trên đỉnh núi, lúc này, cả đỉnh Quỷ Sơn đều là ác hồn lơ lửng.
Những ác hồn này đều đang nhìn chằm chằm Diệp Huyên bên dưới, trong mắt bọn họ đầy vẻ tham lam.
Diệp Huyên im lặng, lần đầu tiên hắn nhìn thấy nhiều ác hồn như thế, không phải nhiều bình thường, hơn nữa còn rất mạnh…
Lúc này, một giọng nói hưng phấn đột nhiên vang lên trong đầu hắn: “Tiểu chủ, để ta đến, để ta đến!”
Giọng nói của Tiểu Hồn!
Diệp Huyên ngây người.
Tiểu Hồn lại nói: “Tiểu chủ có điều không biết, ta có thể hấp thu những hồn phách này”.
Diệp Huyên sửng sốt, sau đó vội nói: “Vậy ngươi mau đi ra hấp thu đi!”
Tiểu Hồn nói: “Không vội, trong lòng đất ở đây vẫn còn vô số ác hồn, đợi bọn họ thả ra hết ta hẳn ra cũng không muộn!”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ một lát, sau đó ngẩng đầu nhìn Dư Thiên cách đó không xa, cười khẩy: “Đây là Vạn Quỷ Trận của Quỷ Môn ông à? Ta thấy cũng chỉ đến thế mà thôi!”
Dứt lời, hắn nâng tay chém một kiếm, ác hồn bên phải lập tức bị chém nát!
Dư Thiên nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Vậy sao?”
Nói xong, ông ta giẫm nhẹ chân phải một cái, mặt đất bên dưới lập tức nứt ra, ngay sau đó, ngày càng nhiều ác hồn bay ra từ trong lòng đất, chẳng mấy chốc, cả Quỷ Sơn xuất hiện đủ loại ác hồn.
Cùng lúc đó, dưới chân Diệp Huyên xuất hiện một vòng sáng đỏ như máu, vô số máu tươi tập trung vào vòng sáng đỏ.
Diệp Huyên nhìn vòng sáng dưới chân, Tiểu Hồn lên tiếng: “Tiểu chủ đừng lo, máu này đều là máu của những ác hồn kia khi còn sống, bọn họ đang sử dụng nó để giam cầm Tiểu chủ, Tiểu chủ không cần phải lo lắng, lát nữa ta có thể hút hết máu đi. Ta có thể cảm nhận được ác hồn dưới lòng đất đã sắp được thả ra hết, xin Tiểu chủ đợi một lát”.
Diệp Huyên gật đầu: “Được!”
Nói xong, hắn quay đầu nhìn xuống dưới, Đế Khuyển và ông lão kia vẫn đang chiến đầu, nhưng lúc này, ông lão đã liên tục lùi về sau, chỉ có thể bị động phòng thủ.
Kéo dài thời gian!
Bây giờ hắn muốn kéo dài thời gian đến khi Đế Khuyển xong việc, vì hắn không chắc Quỷ Môn còn có chiêu nào không.
Nghĩ đến đây, Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn Dư Thiên: “Ta và Quỷ Môn không thủ không oán, vì sao Quỷ Môn lại bắt muội muội ta?”
Dư Thiên lạnh lùng đáp trả: “Ai biết nàng ta là muội muội của ngươi chứ? Đương nhiên dù có biết, với thể chất đặc biệt của nàng ta, Quỷ Môn ta cũng sẽ không bỏ qua”.
Diệp Huyên từ từ siết chặt tay phải, vẻ mặt hắn bình tĩnh: “Bây giờ rốt cuộc con bé sao rồi?”
Dư Thiên đang muốn trả lời, ông lão bên cạnh ông ta đột nhiên nói: “Hắn đang kéo dài thời gian!”
Nghe vậy, Dư Thiên giật mình, ông ta nhìn Đế Khuyển và ông lão bên dưới, sau đó, ông ta quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên: “Diệp Huyên, trả giá cho sự ngu ngốc của mình đi!”
Dứt lời, ông ta bấm quyết, miệng lẩm bẩm: “Vạn quỷ nghe lệnh, cắn!”
Nói xong, ông ta chỉ về phía Diệp Huyên.
Những ác hồn trên Quỷ Sơn lập tức nhào về phía Diệp Huyên trong huyết trận như chó dữ chụp con mồi.
Lúc này, thiên địa biến sắc!
Vẻ mặt Diệp Huyên không chút cảm xúc, lúc ác hồn đến gần mình, hắn đột nhiên rút một thanh kiếm ra giơ lên không trung: “Hấp thu cho ông!”
Kiếm Trấn Hồn khẽ run lên, chẳng mấy chốc…
Danh Sách Chương: