Dứt lời, ông ta dẫn theo các cường giả Thương Khâu Quốc tiến lên.
Diệp Huyên và Chu Tân cũng lập tức đuổi theo.
Sau khi bước lên bậc thang, Diệp Huyên hơi nhíu mày.
Vì sâu trong lòng hắn chợt dâng lên cảm giác bất an!
Đến cảnh giới như hắn, đã có thể đoán trước được một vài nguy hiểm!
Chu Tân ở bên cạnh cũng hơi nhíu mày.
Lúc này, Đế Minh chợt nói: “Diệp công tử, mạn phép hỏi một câu, phụ thân và đại ca của cậu cũng không phải người của Nguyên Vũ Trụ, đúng không?”
Diệp Huyên nhìn Đế Minh, cười hỏi: “Sao vậy?”
Đế Minh đáp: “Không có gì, chỉ là tò mò mà thôi!”
Diệp Huyên cười nói: “Họ thật sự không phải người của Nguyên Vũ Trụ!”
Đế Minh nói: “Vậy thì ta lại càng tò mò hơn!”
Diệp Huyên cũng hơi hiếu kỳ: “Đế Minh tộc trưởng, còn vũ trụ nào mạnh hơn Nguyên Vũ Trụ này nữa sao?”
Đế Minh gật đầu: “Có!”
Diệp Huyên hỏi: “Vũ trụ gì?”
Đế Minh nhẹ giọng nói: “Cổ Vũ Trụ!”
Diệp Huyên nhíu mày, hắn quay đầu nhìn Chu Tân bên cạnh: “Cô biết gì về nó không?”
Chu Tân lắc đầu.
Đế Minh cười nói: “Nàng không biết cũng là chuyện bình thường, Cổ Vũ Trụ này cách chúng ta rất xa, chẳng những thế, vũ trụ đó còn không cho phép người của vũ trụ cấp thấp hơn bọn họ tiến vào”.
Diệp Huyên hỏi: “Cường giả Mệnh Huyền Cảnh cũng không được ư?”
Đế Minh lắc đầu: “Không được”.
Diệp Huyên khẽ cười: “Thú vị thật đấy!”
Đế Minh đột nhiên hỏi: “Diệp công tử, cậu đến từ Cổ Vũ Trụ à?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Không phải!”
Đế Minh gật đầu, sau đó không nói gì thêm, nhưng sâu trong mắt lại loé lên hàn mang!
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nói: “Ta đến từ một vũ trụ còn lợi hại hơn cả Cổ Vũ Trụ!”
Nét mặt Đế Minh cứng đờ, ông ta quay đầu nhìn hắn: “Vũ trụ còn lợi hại hơn Cổ Vũ Trụ?”
Diệp Huyên cười hỏi: “Sao vậy, Đế Minh tộc trưởng cảm thấy Cổ Vũ Trụ là vũ trụ mạnh nhất trong vũ trụ rộng lớn này ư?”
Đế Minh im lặng một lúc lâu rồi mới nói: “Không biết Diệp công tử đến từ vũ trụ gì?”
Diệp Huyên cười nói: “Ông có thể đoán thử?”
Đế Minh nhìn Diệp Huyên: “Không đoán ra được!”
Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Ở chỗ chúng ta, Mệnh Huyền nhiều như kiến!”
Đế Minh không nhịn được hỏi lại: “Mệnh Huyền nhiều như kiến?”