Lúc này Diệp Huyên ở trên không trung bỗng cau mày: “Sao thế, các ngươi muốn cả tộc bị diệt à?”
Các cường giả Yên Thiên tộc lạnh lùng nhìn Diệp Huyên không nói gì.
Diệp Huyên xoay người nhìn Kiếp Lôi đó: “Bút huynh…”
Kiếp lôi đó đột nhiên biến mất.
Thấy thế Diệp Huyên sầm mặt, tên bút Đại Đạo này đúng là không nể mặt mũi gì cả.
Xấu hổ quá!
Mẹ nó!
Sắc mặt Diệp Huyên vô cùng khó coi…
Thấy kiếp lôi đó biến mất, các cường giả Thiên Yêu tộc nhìn Diệp Huyên, ánh mắt trở nên không thiện chí. Rõ ràng là bút Đại Đạo đó không có ý muốn lấy Trụ Mạch mà là tên thiếu niên trước mặt này muốn bắt chẹt Thiên Yêu tộc.
Đúng là mất trí!
Lúc này Diệp Huyên bỗng đưa mắt ra hiệu cho mấy người Đạo Lăng, ngay sau đó họ biến mất ở tận cuối tinh không.
Các cường giả Thiên Yêu tộc vốn dĩ muốn đuổi theo nhưng hình như họ sợ điều gì đó mà không dám đuổi theo, phải biết là thực lực của Diệp Huyên đó không tầm thường, cứ thế đuổi theo e là có mạng đuổi theo mà không có mạng quay về.
Lúc này khí tức đáng sợ bỗng lan ra khắp nơi.
Mọi người quay đầu lại nhìn, một người phụ nữ xinh đẹp chậm rãi bước đến từ cách đó không xa.
Người phụ nữ mặc một bộ váy dài màu đen, vóc dáng cân đối, sắc mặt lạnh lùng.
Nhìn thấy người phụ nữ này, tất cả cường giả Thiên Yêu tộc đều biến sắc, sau đó vội vàng hành lễ: “Bái kiến tộc trưởng”.
Tộc trưởng!
Người phụ nữ này chính là Yêu Liên – tộc trưởng đương nhiệm của Thiên Yêu tộc.
Chuyện của Thiên Khí cũng là do một tay người phụ nữ này gây ra.
Yêu Liên nhìn về nơi sâu hút tinh không, vẻ mặt không để lộ cảm xúc gì, ánh mắt lạnh lùng đến đáng sợ.
Một lúc sau, Yêu Liên nói: “Truyền lệnh, bảo Nhị Thần và Minh Yêu lập tức về tộc”.
Nói rồi nàng ta quay người đi.
…
Nửa canh giờ sau, Yêu Liên một mình đến Tiên Bảo Các, đây là Tiên Bảo Các của thần vực Thiên Yêu, Thiên Yêu tộc và Tiên Bảo Các này có quan hệ khá tốt.
Yêu Liên vừa bước vào điện, một người phụ nữ bước ra đón, người này chính là hội trưởng phân hội Tiên Bảo Các – Thương Nguyệt.
Thương Nguyệt cười nói: “Cơn gió nào đưa ngươi đến đây vậy?”