Giải thích đơn giản hơn, Thanh Nhi đã đưa tháp nhỏ ra khỏi vòng rồi”.
Một lát sau, Diệp Huyên rời khỏi Kiếm Minh, quay về Thanh Thành.
Sau khi về tới Thanh Thành, Diệp Huyên cũng không nấn ná quá lâu. Hắn và Thác Bạt Ngạn ở cùng nhau mấy ngày, sau đó lại cùng Mặc Vân và những người khác tụ tập vài ngày.
Khoảng nửa tháng sau, Diệp Huyên xuất phát tới cổ giới.
Bây giờ hắn muốn đi gặp cường giả đỉnh cao của vũ trụ hiện tại.
…
Hắn không biết vị trí cụ thể của cổ giới, thế nên, hắn không thể dùng kiếm Thanh Huyên lao tới cổ giới.
Không thể không thừa nhận, kiếm Thanh Huyên này quá lợi hại, bây giờ nếu hắn muốn chạy trốn, người bình thường không thể ngăn lại được.
Chỉ trong thoáng chốc, hắn đã xuyên qua vô số tinh vực.
Mà điều hắn muốn làm nhất hiện giờ là tìm một cường giả Tuyệt Trần Cảnh để đánh một trận, à không, là tìm một cường giả Thời Không Cảnh đánh một trận.
Hắn muốn thử xem rốt cuộc kiếm Thanh Huyên đáng sợ tới mức nào.
Đúng vào lúc này, tinh không trước mặt Diệp Huyên bỗng rung lên bần bật, ngay sau đó, mười mấy hắc y nhân xuất hiện trước mặt hắn.
Toàn bộ những người này là Tuyệt Trần Cảnh, đã vậy khí tức còn hồn hậu, vừa nhìn đã biết là không hề gian lận rồi.
Diệp Huyên khẽ nhíu mày, hình như bây giờ hắn không có kẻ địch nào mới.
Chẳng lẽ là người của tiểu động thiên?
Nhưng nếu là người của tiểu động thiên, không thể nào chỉ phái Tuyệt Trần Cảnh tới.
Lúc này, một hắc y nhân đi đầu đột ngột lên tiếng: “Ngươi chính là tên Diệp Huyên đó đúng không”.
Diệp Huyên gật đầu: “Là ta”.
Hắc y nhân kia nhìn hắn: “Giao ngay suối nguồn Vĩnh Sinh cấp thần ra đây, ta có thể tha mạng cho ngươi!”
Nghe vậy, Diệp Huyên lập tức hiểu ngay.
Đám người này tới đây vì suối nguồn Vĩnh Sinh.
Diệp Huyên liếc mắt nhìn hắc y nhân rồi đáp: “Ngươi, thêm cả các ngươi nữa, nào, cùng xông lên đi. Ta sẽ cho các ngươi mở mang tầm mắt, xem thế nào là vô địch”.
Đám đông: “…”
Bên trong cơ thể Diệp Huyên, Tiểu Tháp khẽ thở dài: “Thôi xong, tiểu chủ lại bắt đầu chế độ thể hiện rồi”.
…