Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt mọi người thay đổi dữ dội!
Lúc này, Tô Triết kia vội nói: “Xin các hạ giơ cao đánh khẽ! Các hạ yên tâm, bọn ta tuyệt đối sẽ không đối địch với ca ca của ngươi!”
Advertisement
Mẹ nó, đùa cái gì vậy?
Ngươi mạnh như vậy, sao bọn ta dám đối địch với ca ca của ngươi?
Lúc này, kiếm trong tay cô gái váy trắng yên lặng trở lại.
Advertisement
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt những cao thủ ở đây lập tức thả lỏng.
Cô gái váy trắng nhìn Tô Triết, Tô Triết vội vàng nói: “Các hạ, ca ca của ngươi là người của Ám Vực sao?”
Cô gái váy trắng lắc đầu.
Trong lòng Tô Triết thở phào nhẹ nhõm, ông ta vội vàng nói: “Các hạ yên tâm, bọn ta sẽ không đối địch với ca ca của ngươi, tuyệt đối sẽ không!”
Cô gái váy trắng suy nghĩ, sau đó nói: “Ta phải đi đến một nơi rất xa, mà các ngươi là uy hiếp cực lớn đối với hắn, ta không yên lòng…”
Sắc mặt Tô Triết thay đổi kịch liệt: “Các hạ cứ yên tâm, bọn ta tuyệt đối sẽ không đối địch với ca ca của các hạ! Bọn ta có thể thề, lấy linh hồn thề…”
Nói xong, ông ta vội vàng nhìn về phía mọi người: “Thề đi! Mau thề đi!”
Lúc này, Tô Triết sắp khóc đến nơi rồi!
Đại tỷ à, ngươi bỏ qua cho bọn ta đi! Bọn ta không dám đối địch với ca ca của ngươi đâu!”
Những người ở đây cũng vội vàng thề… lúc này không thề không được!
Cô gái váy trắng im lặng.
Thề xong, tất cả mọi người đều nhìn về phía cô gái, tảng đá trong lòng vốn đã rơi xuống giờ lại nhấc lên.
Cô gái trước mắt này, mạnh mẽ đến độ khiến bọn họ cảm thấy tuyệt vọng!
Thật sự tuyệt vọng!
Người bình thường không cảm nhận được mạnh mẽ của cô gái, nhưng bọn họ thì có thể.
Chỉ một kiếm đã đủ để hủy diệt tất cả mọi người nơi đây!
Một kiếm kia đã vượt ra khỏi nhận biết của bọn họ!
Một lát sau, cô gái váy trắng liếc nhìn mọi người một lượt rồi xoay người rời đi.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người ở đây lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Mà lúc này, cô gái váy trắng dừng lại, thấy vậy, sắc mặt những người ở đây lập tức thay đổi dữ dội.
Cô gái váy trắng vung tay phải lên, một bức họa xuất hiện trước mặt Tô Triết.
Chính là bức họa vẽ Diệp Huyên!
Cô gái váy trắng nhìn Tô Triết: “Đây là ca ca của ta!”