Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

1526: Xin Lỗi Chúng Ta Không Còn Cách Nào Khác!”


Một lát sau, Dạ Lan cũng quay người rời đi.

Đường đại tiểu thư nhìn về phía Thần Võ Thành: “Vậy thì cứ chơi đùa cùng các người thôi! Diệp Huyên…”
Nói đến đây, ánh mắt ả ta dần trở nên lạnh buốt.



Tại Võ Viện.

Trong Võ Điện, Diệp Huyên yên tĩnh đứng đó, người ở trước mặt, cách hắn không xa là Võ Vấn và Hách Liên Thiên.

Võ Vấn nhìn Diệp Huyên: “Diệp tiểu hữu, có lẽ ngươi biết dụng ý của lão phu bảo ngươi đến chứ?”
Diệp Huyên cười nói: “Võ Vấn tiền bối hy vọng ta rời đi sao?”
Võ Vấn gật đầu: “Ngươi bắt buộc phải đi! Võ Viện ta không chịu đựng nổi khi Đường tộc và nhiều thế lực khác nhắm vào”.

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Nếu ta đi, bọn họ đến Võ Viện vì tìm ta!”
Võ Vấn nhìn Diệp Huyên: “Ngươi nên biết mình phải làm gì!”
Diệp Huyên bật cười.

Đương nhiên hắn biết nên làm thế nào.

Hắn không thể ẩn núp nữa.

Hắn buộc phải liên tục hiện thân, sau đó thu hút sự chú ý của Đường tộc, rồi lại dẫn dụ đối phương đến nơi khác.

Mà chỉ cần hắn hiện thân thì chắc chắn Đường tộc sẽ đi tìm hắn, không có thời gian trả giá để đối phó với Võ Viện và Kiếm Tông.

Nói trắng ra là hắn buộc phải thu hút hoả lực.

Võ Vấn trầm giọng nói: “Xin lỗi, chúng ta không còn cách nào khác!”
Diệp Huyên cười nói: “Chăm sóc muội muội và bằng hữu ta thật tốt! Ta không hy vọng Võ Viện giao bọn họ ra chỉ vì tự bảo vệ mình, nếu thật sự như thế, ta có thể đưa bọn họ đi bây giờ”
Hắn còn có tháp Giới Ngục.

Đương nhiên hắn có thể đưa bọn họ rời đi, dù làm vậy sẽ rất nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm!

Một mình hắn có chuyện thì tất cả mọi người đều sẽ chết!
Võ Vấn nhìn thẳng Diệp Huyên: “Ngươi yên tâm, Võ Viện ta tuyệt đối sẽ không bán đứng bọn họ để tự bảo vệ mình”.

Diệp Huyên gật đầu: “Ta nhớ rõ lời này của tiền bối! Nếu như tiền bối nuốt lời… Ta chắc chắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào để giết sạch toàn bộ người trong Võ Viện.

Nhưng nếu tiền bối giữ lời, ta cũng không tiếc giá nào để đứng bên cạnh Võ Viện, cũng không tiếc gì để thu hút chú ý của toàn bộ kẻ thù”.

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

.

1527: Huynh Ấy Không Cần Ta Nữa Sao?”


Võ Vấn nhìn Diệp Huyên rời đi, rất lâu không nói lời nào.  

Bên cạnh Võ Vấn, Hách Liên Thiên nhẹ giọng nói: “Người này sẽ làm gì?”  

Võ Vấn lắc đầu: “Cho dù làm gì thì cũng đã không liên quan tới chúng ta nữa rồi”.  

Mà lúc này, Tần Sơn đột nhiên vội vàng đi đến: “Nha đầu Diệp Liên kia biến mất rồi...”  

Võ Vấn và Hách Liên Thiên nghe vậy, sắc mặt lập tức liền thay đổi.  

Diệp Liên của bây giờ so với trước kia lại càng quý báu hơn, bởi vì sư tổ Kiếm Tông đã giải bỏ cấm chế cơ thể cho nàng ta, Diệp Liên của bây giờ chỉ mất nhiều nhất nửa năm là có thể đạt tới Đạo Cảnh!  

Hơn nữa, sự phát triển của Diệp Liên không giới hạn!  

Hai người lập tức biến mất.  

Trong Thần Võ Thành, trên phố vắng, một cô bé chạy thẳng hướng ra ngoài thành: “Huynh...”  

Cô bé vừa chạy vừa khóc, nước mắt tựa như vỡ đê.  

Rất nhanh, cô bé chạy tới được cổng Thần Võ Thành, hướng ra ngoài thành hô to: “Huynh!”  

Không ai đáp lại!  


Lúc này, Võ Vấn xuất hiện trước mặt Diệp Liên.  

Diệp Liên nhìn Võ Vấn, có chút tủi thân: “Võ gia gia, huynh của ta đâu rồi?”  

Võ Vấn nhẹ giọng nói: “Hắn đi rồi!”  

Diệp Liên ngồi sụp xuống mặt đất, hai tay ôm mặt, khóc rống: “Huynh ấy không cần ta nữa sao?”  . Kiếm Hiệp Hay

Lúc này, nàng căn bản không giống một cao thủ đã đạt tới Tạo Hoá Cảnh!  

Giờ phút này, nàng chỉ là một cô bé, một cô bé vì mất đi anh trai mà hoảng sợ.  

Võ Vấn ngồi xổm trước mặt Diệp Liên, nhẹ giọng nói: “Nha đầu, hắn không phải không cần cháu! Hắn là vì bảo vệ cháu nên mới rời đi, cháu hiểu không?”  

Diệp Liên nghiêng đầu, nước mắt không ngăn được chảy ra: “Ta không hiểu, ta, ta chỉ muốn theo huynh ấy, ta chỉ muốn theo huynh ấy...”  

Nói xong, cô bé đột nhiên đứng dậy phóng ra phía ngoài: “Huynh...”  

Võ Vấn vội vàng ngăn Diệp Liên: “Nha đầu, cháu cũng biết, cháu là điểm yếu lớn nhất của hắn?”  

Diệp Liên nhìn Võ Vấn, nước mắt kia giống như chảy mãi không hết.  

Võ Vấn trầm giọng: “Ca ca của cháu rất mạnh, vô cùng mạnh, nhưng hắn có nhược điểm. Nhược điểm lớn nhất của hắn chính là cháu! Kiếm tông không đánh bại được hắn, Đường tộc cũng không đánh bại được hắn, nhưng, cháu có thể đánh bại hắn, hơn nữa có thể đánh bại hắn một cách vô cùng dễ dàng, cháu hiểu không?” 


1528: Vẫn Không Có Ai Đáp Lại!


Diệp Liên nắm chặt hai nắm đấm, không nói gì.  

Võ Vấn lại nói: “Cháu là nhược điểm lớn nhất của hắn! Nếu như cháu bị Đường tộc bắt được, hắn phải làm sao? Mà cháu đi theo hắn, cháu của bây giờ có thể giúp hắn không? Nha đầu, bây giờ cháu cần tu luyện thật tốt, đủ mạnh, mới có thể không liên lụy hắn, thậm chí bảo vệ hắn, hiểu chưa?”  

Diệp Liên nắm chặt tay, nàng không nói gì, chỉ khóc, không ngừng khóc.  

Võ Vấn nhẹ giọng nói: “Cháu lớn mạnh, cháu an toàn thì sẽ không có ai có thể uy hiếp ca ca của cháu, cháu biết không?”  

Diệp Liên lau nước mắt trên mặt, nàng liếc nhìn bốn phía: “Huynh, muội sẽ cố gắng! Nhưng huynh nhất định phải đồng ý với muội, nhất định không được xảy ra chuyện, nhất định phải tới tìm muội, nhất định!”  

Bốn phía, vô cùng im lặng, không có gì đáp lại.  

Võ Vấn nói khẽ: “Hắn nghe được!”  

Diệp Liên nhìn xung quanh một cách trống rỗng, run giọng: “Huynh... Huynh đi ra gặp muội một chút được không? Chỉ môt chút thôi, muội bảo đảm sẽ không quấy rầy huynh, muội hứa sẽ chăm chỉ tu luyện, huynh ra gặp muội một chút được không?”  

Nhưng, vẫn không có ai đáp lại!  

Diệp Liên khóc càng to hơn.  

Sắc mặt Võ Vấn có chút phức tạp.  

Ông ta biết, huynh muội Diệp Huyên từ nhỏ đã sống nương tựa lẫn nhau, tình cảm rất sâu đậm, nhưng ông ta thật không ngờ tình cảm của đôi huynh muội này lại sâu sắc đến vậy.  


Diệp Liên lau nước mắt, nàng kéo tay Võ Vấn: “Võ gia gia, chúng ta đi thôi!”  

Võ Vấn gật đầu, sau đó dắt Diệp Liên đi về Thần Võ Thành.  

Khi đi tới cổng, Diệp Liên đột nhiên dừng lại, cô bé xoay người đột nhiên hô to: “Huynh, nếu huynh chết, muội nhất định sẽ không sống tiếp!”  

Nói xong, nàng xoay người chạy vào trong Thần Võ Thành...  

Cổng thành, Võ Vấn quay đầu nhìn thoáng qua nơi nào đó, sau đó ông ta xoay người rời đi.  

Ngoài Thần Võ Thành.  

Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện, hắn nhìn bên trong Thần Võ Thành, sắc mặt bình tĩnh, nhưng trên gương mặt lại có hai hàng nước mắt.  

Một lát sau, Diệp Huyên nói khẽ: “Nha đầu, huynh sẽ sống tốt!”  

Nói xong, hắn xoay người rời đi.  

Chỉ chốc lát, Diệp Huyên đi vào bên trong một dãy núi.  

Trước một đầm nước, đại tiểu thư nhà họ Đường đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, đột nhiên mở hai mắt, nàng ta nhìn hướng đối diện cách đó không xa, không biết từ lúc nào đã có một người đứng ở đó.  

Các cao thủ Đường tộc đều nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên mỉm cười: “Đường đại tiểu thư, ta tới đây vì muốn nói cho cô một chuyện.” 


1529: Phá Vỡ Tất Cả Kế Hoạch Của Ả Ta!


Đường đại tiểu thư cười nói: “Chuyện gì?”  

Diệp Huyên mỉm cười, một toà tháp hư ảo hiện ra giữa hai ch ân mày hắn.  

Đường đại tiểu thư nhìn toà tháp hư ảo kia, hai mắt lập tức nheo lại.  

Diệp Huyên cười nói: “Ta muốn nói cho Đường đại tiểu thư, bảo vật kia ở trong tay ta, mà bây giờ ta phải đi Trật Tự Thành, Đường đại tiểu thư, chúng ta sau này còn gặp lại!”  

Nói xong, hắn lập tức biến mất!  

Không ai động thủ, bởi vì tới đây không phải là bản thể của Diệp Huyên, mà là một phân thân!  

Trật Tự Thành!  

Sắc mặt Đường đại tiểu thư cực kỳ u ám lạnh lùng.  

Trật Tự Thành này chính là địa bàn của Liên Minh Trật Tự!  

Một ông lão ở bên cạnh ả ta trầm giọng nói: “Hắn nghĩ muốn dẫn chúng ta đi!”  

Đường đại tiểu thư nhìn về phía Thần Võ Thành, ả ta chỉ nhìn như vậy, vẻ mặt bình tĩnh.  


Nhưng tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận được lửa giận của vị đại tiểu thư này.  

Nếu giữ Diệp Huyên lại, cách tốt nhất chính là tấn công Võ Viện, mà bây giờ, Võ Viện cùng Kiếm Tông liên thủ, ả ta muốn tấn công là rất khó rất khó.  

Đặc biệt là Diệp Huyên, nếu bây giờ ả ta tấn công Võ Viện, Diệp Huyên nhất định sẽ ra tay giúp đỡ.  

Diệp Huyên của bây giờ, cho dù là nàng cũng không dám khinh thường.  

Một người có thể gi3t chết sát thủ kiếm tu cấp Đạo Cảnh chỉ trong chốc lát, ả ta không thể không kiêng kị!  

Hơn nữa, Diệp Huyên đi Trật Tự Thành, nếu tấn công Võ Viện, ả ta không dám đảm bảo là Diệp Huyên sẽ không giao chí bảo kia cho Liên Minh Trật Tự.  

Một khi chí bảo rơi vào tay Liên Minh Trật Tự, khi đó, Đường tộc muốn lấy lại thì đúng là khó như lên trời.  

Hoặc là nói, phải trả cái giá lớn gấp trăm lần so với hiện tại!  

Dù sao, Liên Minh Trật Tự không phải Diệp Huyên và Thần Võ Thành có thể so sánh cùng.  

Lần đi Thần Võ Thành này của Diệp Huyên đã lần nữa phá vỡ tất cả kế hoạch của ả ta!  

Bên cạnh Đường đại tiểu thư, lão Nhạc lại nói: “Không bằng chúng ta thông báo cho gia tộc, để gia tộc phái cao thủ đến... Vì chí bảo kia, gia tộc nhất định sẵn lòng!”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK