Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà đối diện với Diệp Huyên, con ngươi Hắc Diêm bỗng nhiên co rút lại, lúc này gã đã cảm nhận được hơi thở của tử vong, hơn nữa khi thanh kiếm ấy càng ngày càng gần, hơi thở tử vong càng ngày càng mạnh.  

Đã lâu rồi gã ta không cảm nhận được mùi chết chọc ập đến trong tim mình thế này!  

Hắc Diêm không rút lui, cũng không thể rút lui, vì một khi rút lui thì gã sẽ bị phi kiếm của Diệp Huyên điên cuồng áp chế, tái diện lại cảnh tượng lúc trước một lần nữa!  

Tay phải Hắc Diêm cầm chật tâm đao, trong tích tắc tâm đao của gã biến thành màu máu đen, sau đó gã cầm đao chém về phía trước bằng cả hai tay: “Phá huỷ!”  

Thanh đao rơi xuống.  

Ầm!  

Một luồng đao quang và kiếm quang màu đỏ chợt bộc phát ra.  

Tinh không sục sôi!  

Hắc Diêm lùi ra cả mấy vạn trượng, gã vừa dừng lại, đồng tử đột nhiên co rút, bởi lại một thanh kiếm khác nữa đã chém tới.  

Hắc Diêm buộc phải nuốt máu về lại cổ họng, sau đó gã dùng hai tay run rẩy cầm tâm đao chém về phía trước một lần nữa.  

Bùm!  

Nhát đao này hạ uống, Hắc Diêm lại một lần nữa lùi về sau vạn trượng.  

Mà khi gã dừng lại thì lại một thanh kiếm nữa chém tới.  

Con ngươi của Hắc Diêm thu nhỏ lại thành hình đầu kim, gã đang định xuất đao thì kinh hãi phát hiện, tâm đao trong tay gã đã bị phá vỡ!  

Xong rồi!  

Lúc này trong đầu Hắc Diêm chỉ còn lại suy nghĩ này.  

Đúng lúc này, kiếm của Diệp Huyên chợt vỡ tan khi chỉ cách đầu mày của Hắc Diêm nửa tấc, sau đó hoá thành hư vô.  

Thay thế vào đó là một mũi tên.  

Người đàn ông áo trắng đã ra tay.  

Xa xa, Diệp Huyên quay đầu nhìn người đàn ông áo trắng, vẻ mặt hắn ta bình tĩnh: “Thi đấu kết thúc rồi”.  

Lời nói vừa dứt, hắn ta đột nhiên lấy ra một mũi tên lông vũ màu vàng, sau đó kéo cung, mũi tên phóng ra.  

Diệp Huyên ở phía xa ngoắc ngón tay cái.  

Kiếm xuất khỏi vỏ.  

Ầm!  

Mảng kiếm quang vỡ nát, kiếm của Diệp Huyên vỡ tan, giây tiếp theo, mũi tên đó đã tới trước mặt hắn.  

Diệp Huyên khẽ cau mày, hắn hơi cúi người, dễ dàng tránh được mũi tên đó, vì tốc độ của mũi tên đó không nhanh lắm, nhưng ngay sau đó đồng tử của hắn đột nhiên co lại, vì hắn phát hiện mũi tên ấy lại xuất hiện trước mặt mình.  

Mũi tên này thật kỳ lạ!  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK