Ngoài ra nàng ta còn bảo Tiên Bảo Các dựng hàng chục triệu Truyền Tống Trận ở nơi đây, rút ngắn đáng kể thời gian di chuyển giữa các vũ trụ.
Điều đáng nói là những Truyền Tống Trận này thật sự tiêu tốn rất nhiều tiền.
Vũ trụ hiện nay dù là vũ trụ Quan Huyên hay là vũ trụ vô biên, chỉ có phú bà Tần Quan mới có đủ tài chính để xây dựng nhiều Truyền Tống Trận trong khoảng thời gian ngắn thế này, tuy tốn rất nhiều tiền nhưng những Truyền Tống Trận này sẽ mang lại cho nàng ta nguồn thu nhập ổn định.
Mà bộ “Thần điển Nho Đạo” do Tần Quan viết vừa mới xuất thế đã thu hút sự chú ý rất lớn, đặc biệt là trong thư viện Quan Huyên, vô số học sĩ đều phát cuồng.
Mà kiệt tác này cũng sẽ thay đổi hệ thống tu luyện hiện tại của vũ trụ Quan Huyên.
Nho Đạo!
Thế gian lại có thêm một đạo.
Sau khi Tần Quan giúp đỡ thư viện Quan Huyên, thư viện lập tức phát triển nhanh chóng.
…
Nói lời tạm biệt với Tần Quan xong, Diệp Huyên lên trên một đỉnh núi, tên ngọn núi này là Quan Huyên Thần Sơn, mà dưới chân núi chính là thư viện Quan Huyền nổi tiếng nhất vũ trụ Quan Huyên hiện giờ.
Diệp Huyên đứng trên đỉnh núi nhìn xuống dưới, tiếng đọc sách vang lên liên tục trong thư viện.
Thư viện Quan Huyên!
Diệp Huyên xoè lòng bàn tay, một luồng kiếm ý chậm rãi bay lên.
Kiếm ý Nhân Gian!
Mỗi ngày kiếm ý Nhân Gian đều sẽ có sự thay đổi lớn, bởi vì mỗi ngày hắn đều có thể cảm nhận được Tín Ngưỡng Chi Lực rất ổn định.
Một lúc sau, Diệp Huyên khẽ cười, cất kiếm ý Nhân Gian của mình đi rồi gọi: “Lão Chương”.
Vừa dứt lời, Chương Sứ lập tức xuất hiện bên cạnh hắn.
Diệp Huyên nhẹ giọng hỏi: “Vũ trụ vô biên có động tĩnh gì không?”
Chương Sứ lắc đầu: “Không có động tĩnh gì cả”.
Diệp Huyên từ từ nhắm hai mắt lại.
Lúc này, một người phụ nữ chầm chậm đi tới từ một hướng.
Diệp Huyên quay người lại, khi nhìn thấy người tới hắn hơi bất ngờ, người này chính là người phụ nữ quỳ gối hắn nhìn thấy trong Địa Ngục tộc.
Người phụ nữ nhìn Diệp Huyên: “Địa Ngục tộc cần ngươi giúp đỡ”.