Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ầm!



Thân thể Hiên Viên Tiếu lập tức nổ tung, không chỉ vậy, linh hồn của gã cũnhg bị chấn bay ra ngoài vạn trượng chỉ trong nháy mắt.



Tất cả mọi người ở đây đều ngây người như phỗng!



Một chiêu kiếm giết Hiên Viên Tiếu trong nháy mắt?



Hiên Viên Tiếu ở phía xa xa nhìn bản thân, lúc này đây, thân thể gã đang bắt đầu hư huyễn với một tốc độ mắt thường có thể thấy được...



Hiên Viên Tiếu ngẩn ngơ, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên: "Kiếm kỹ này của ngươi là gì..."



Diệp Huyên xoay người cầm kiếm chỉ vào Hiên Viên Kỳ: "Nhìn cho kỹ! Ta muốn giết sạch hết nhà họ Hiên Viên của ngươi!"




Vừa dứt lời, hắn bỗng giẫm chân phải xuống.



Ầm!



Một luồng ánh sang đỏ ngầu lập tức phóng ra từ cơ thể hắn lao lên trời, phút chốc sau, phía chân trời đã trở thành màu đỏ lòm!



Huyết Mạch Chi Lực!



Huyết Mạch Chi Lực!



Thật ra cho dù là Đại Địa Chi Lực hay là Không Gian Chi Lực đều không mạnh mẽ bằng Huyết Mạch Chi Lực!



Huyết Mạch Chi Lực này một khi được kích phát đã gia tăng sức mạnh cho Diệp Huyên rất nhiều, hắn sẽ càng đánh càng mạnh, nhất là sau khi hấp thu được huyết khí ở xung quanh.



Khi thấy Diệp Huyên dùng một chiêu kiếm giết Hiên Viên Tiếu trong chớp mắt, cường giả nhà họ Hiên Viên đều sinh lòng sợ hãi.



Đây không phải là chiến thắng, mà là giết trong nháy mắt!



Một chiêu giết Hiên Viên Tiếu trong nháy mắt!



Điều này chí ít phải là cường giả Đăng Phong Cảnh mới làm được!



Diệp Huyên này đã có sức chiến đấu ngang tầm cường giả Đăng Phong Cảnh!



Khoảnh khắc Hiên Viên Kỳ ở phía sau Diệp Huyên thấy Hiên Viên Tiếu bị giết chết, ả ta lập tức dại ra.



Bị giết! rồi!



Phụ thân chỉ còn một chút nữa là đạt đến Đăng Phong Cảnh của ả ta đã bị Diệp Huyên giết?



Hiên Viên Kỳ thấy đầu óc mình trống rỗng!



Mà lúc này, Diệp Huyên lại đột nhiên xông ra ngoài.



Xoẹt!



Nơi Diệp Huyên đi qua đều để lại luồng kiếm quang màu đỏ lòm.


Gần như là trong nháy mắt, một cường giả nhà họ Hiên Viên ở ngoài mười trượng bên phải Diệp Huyên bị chém văng đầu! Mà khoảnh khắc cái đầu ấy rơi xuống, thì lại có một ông lão nhà họ Hiên Viên ở đằng trước bị một kiếm xuyên thủng. Xoẹt xoẹt xoẹt!



Chỉ ngắn ngủi mấy khắc, đã có năm, sáu người bị chém chết!



Đúng lúc này, một luồng hơi thỏ mạnh mẽ đột nhiên lóe lên ở giữa sân, Diệp Huyên ở phía xa xa bỗng quay người bổ xuống một kiếm.



Ầm!!



Diệp Huyên lập tức bị đẩy lùi hơn trăm trượng!



Mà nơi Diệp Huyên vừa đứng xuất hiện một người đàn ông mặc khôi giáp màu vàng, trong tay gã ta cầm một thanh trường thương, mà bấy giờ, chuôi trường thương kia đã bị đứt đoạn!




Ngoài tên này ra, bốn phía xung quanh Diệp Huyên chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện thêm sáu cường giả cũng mặc khôi giáp vàng trên thân!



Bảy người!



Diệp Huyên nở nụ cười dữ tợn, một khắc sau, hắn đột nhiên biến mất.



Người đàn ông mặc giáp vàng đối diện Diệp Huyên gầm lên: "Phá!"



Vừa dứt lời, bảy người đồng loạt ra tay, bảy đạo kim quang lập tức nhấn chím Diệp Huyên.



Ầm!



Diệp Huyên lần nữa bị đánh bay, mà lần này hắn phải lui đến tận nghìn tượng!



Diệp Huyên vừa mới dừng lại thì một thanh trường thương vàng đã xé không lao đến.



Diệp Huyên vung tay chém ra một chiêu kiếm!



Ầm!



Trường thương màu vàng lập tức vỡ nát, nhưng bản thân Diệp Huyên cũng bị đẩy lùi hơn trăm trượng nữa! Hắn còn chưa dừng lại thì một thanh trường thương khác lại lao đến.



Diệp Huyên nắm kiếm Thiên Tru bằng cả hai tay rồi bổ về trước một nhát!



Ầm!



Chuôi trường thương vàng kia lập tức bị kiếm Thiên Tru chẻ làm hai, nhưng một khắc sau, một thanh thương khác lại đâm vào thân kiếm Thiên Tru, cũng lúc đó, lại một thanh thương nữa đâm vào bụng Diệp Huyên.



Ầm!



Kiếm Thiên Tru rung lên kịch liệt, Diệp Huyên lại bị đẩy lùi thêm lần nữa!



Mà hắn vừa dừng lại, một cường giả giáp vàng đã xuất hiện trước mặt hắn, cùng lúc đó, một thanh trường thương đột nhiên đâm thẳng vào ngực hắn với tốc độ nhanh như chớp!



Nhưng Diệp Huyên lại không hề tránh né, hắn để mặc thanh trường thương ấy đấm vào ngực mình, thế nhưng gần như là cùng lúc đó, kiếm của Diệp Huyên đã chặt đứt thân thương, rồi sau đấy hắn lại tung kiếm về phía trước.

1638263362464.png


Ầm!



Diệp Huyên trên không trung lại bị chấn bay, trước mặt hắn, sáu cường giả giáp vàng liên tục vây công như vũ bão.



Sáu người phối hợp vô cùng ăn ý, căn bản không chừa cơ hội nào cho Diệp Huyên phản kích!



Lúc này đây, Diệp Huyên đã bị áp chế!



Nhưng rất nhiều cường giả nhà họ Hiên Viên ở quanh đấy vẫn nghiêm mặt như cũ.



Bởi vì tuy Diệp Huyên bị áp chế, nhưng sáu người này cũng không giết được hắn. Trên người Diệp Huyên không chỉ có mỗi bộ giáp vàng, mà thân thể hắn cũng đã đạt đến Thần Cảnh... Trừ khi có thực lực tuyệt đối áp chế, hoặc là Thần khí, nếu không thì căn bản không thể giết chết được Diệp Huyên!



Bởi vì phòng ngự của hắn quá mức biến thái!




Trên không, sáu người kia bỗng dừng lại xếp thành một hàng, thần thức của chúng gắt gao bao lấy Diệp Huyên, trong cơ thể chúng đang có một sức mạnh cường đại lặng lẽ ngưng tụ thành.



Diệp Huyên đứng đối diện đã có máu tươi chảy xuống nơi khóe miệng.



Tùy sáu người này không thể phá được hàng phòng ngự của hắn, nhưng thân thể hắn vẫn phải gánh chịu sức mạnh to lớn của sáu người này.



Đúng lúc này, đối diện hắn bỗng vang lên một giọng nói: "Tụ!"



Vừa dứt lời, trong cơ thể sáu người đột nhiên bùng lên sáu luồng kim quang, một khắc sau, sáu luồng kim quang này lập tức tụ thành một thanh trường thương vàng óng dài đến trăm trượng!



Ầm!



Nháy mắt, không gian bốn phía rung lên kịch liệt, lập tức rạn nứt!



Người đàn ông giáp vàng cầm đầu bước ra trước một bước: "Phá!"



Vừa dứt lời, thanh trường thương khổng lồ kia đột nhiên hóa thành một luồng kim quang bắn về phía Diệp Huyên!



Nơi trường thương đi qua, không gian lập tức nứt ra từng lớp, trông vô cùng đáng sợ!



Ở đầu mũi thương, Diệp Huyên bỗng nhiên hạ xuống đất, hắn nắm thật chặt kiếm Thiên Tru trong tay. Xung quanh hắn, Địa Linh Chi Lực vô cùng vô tận đang ồ ạt hội tụ về thân thể Diệp Huyên như thủy triều cuộn dâng. Lặng thinh trong chốc lát, Diệp Huyên đột nhiên giẫm chân phải xuống một cái.



Vù!



Một tiếng kiếm ngân vang lên giữa đất trời.



Diệp Huyên cầm kiếm Thiên Tru trong tay xông lên trước chém một nhát.



Ầm!



Thanh trường thương này như muốn nổ tung, nhưng sức mạnh to lớn ẩn chứa trong nó vẫn không ngừng chấn lui Diệp Huyên. Trong quá trình ấy, máu tươi trong miệng Diệp Huyên không ngừng trào ra, nhưng những giọt máu ấy lại bị thân thể hắn hấp thụ ngược lại!



Mà luồng sáng đỏ quanh thân Diệp Huyên ngày càng sẫm màu, hơi thở thô bạo trong người hắn cũng ngày càng mạnh lên!



Tại khoảnh khắc Diệp Huyên dừng lại, cả người hắn đã bị luồng huyết quang rợn người bao trùm, ở trong luồng sáng ấy, vẻ mặt Diệp Huyên đã vô cùng dữ tợn, tựa một kẻ tội đồ phủ đầy máu!



Thấy cảnh này, sắc mặt đám cường giả Hiên Viên Tộc ở xung quanh trở nên vô cùng khó coi!



Bởi vì hơi thở quanh thân Diệp Huyên lúc này đây đã mạnh hơn rất nhiều!



Đây là càng đánh càng mạnh?



Bên trong huyết quang, cả người Diệp Huyên đang bắt đầu rung lên. Lúc này, A Việt đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, nàng ta quan sát Diệp Huyên một chốc rồi khẽ nhíu mày lại, bởi vì Diệp Huyên bây giwof đã không còn khống chế được Huyết Mạch Chi Lực trong cơ thể hắn nữa rồi.



A Việt liếc mắt nhìn xung quanh, ngoại trừ đám giáp vàng trước mắt ra, trong bóng tối quanh đây còn có rất nhiều hơi thở mạnh mẽ mơ hồ!



Hiên Viên Tộc này không đơn giản!



A Việt xoay người nhìn về phía Diệp Huyên: "Đi!"



Diệp Huyên đột nhiên ngẩng đầu nhìn A Việt, trong mắt hắn chỉ còn màu đỏ máu!



A Việt sầm mặt lại, nàng ta biết, bây giờ không đi được nữa rồi.




Lúc này, Diệp Huyên đã xông ra ngoài.



Trong nháy mắt đó Diệp Huyên lao ra đó, sáu tên giáp vàng ở phía xa xa cũng biến mất tại chỗ.



Ở trên không, sắc mặt A Việt vô cùng âm trầm, như nghĩ đến điều gì, nàng ta đột nhiên xuất hiện trước mặt Hiên Viên Kỳ. Bấy giờ Hiên Viên Kỳ đã sạm mặt như tro tàn.



A Việt nhìn Hiên Viên Kỳ: "Muội muội của hắn ở nơi nào!"



Hiên Viên Kỳ không có biểu cảm gì.



A Việt híp hai mắt lại: "Ta biết, Hiên Viên Tộc ngươi có năng lực giữ hắn lại, nhưng ngươi có từng nghĩ đến hậu quả khi giết chết hắn chưa?"



"Hậu quả?"



Hiên Viên Kỳ cười gằn: "Ý ngươi là cô gáy váy trắng sau lưng hắn sao? Ngươi nghĩ là Hiên Viên Tộc ta sợ?"



A Việt nhìn Hiên Viên Kỳ, như đang nhìn một đứa ngu ngốc: "Các ngươi có hiểu rõ nàng ta không?"



Hiên Viên Kỳ chậm rãi nhắm hai mắt lại: "Biết Hiên Viên Tộc ta đã tồn tại ở đại thế giới Huyền Hoàng này bao nhiêu năm rồi không?"



Nói xong, ả ta nhìn A Việt: "Tám vạn năm, trong tám vạn năm này, nhà họ Hiên Viên ta có ba vị cường giả Vị Tri Cảnh, còn cường giả bán bộ Vị Tri Cảnh cũng phải gần ba mươi! Hiên Viên Tộc ta truyền thừa đến nay, gốc gác trong tộc..."



A Việt đột nhiên hỏi: "Ngươi cảm thấy Vị Tri Cảnh là mạnh nhất?"



Hiên Viên Kỳ nhìn về phía A Việt, cười gằn: "Chứ sao, ngươi định bảo cô gáy váy trắng kia đã vượt qua Vị Tri?"



A Việt trầm mặc.



Hiên Viên Kỳ nhìn chằm chằm vào A Việt: "Thật ra ta cũng tin trên đời này có người vượt khỏi Vị Tri Cảnh, năm đó Tộc trưởng đầu tiên của Hiên Viên Tộc ta từng gặp một vị kiếm tu áo xanh, người đó là cường giả trên Vị Tri Cảnh!"



Kiếm tu áo xanh!



A Việt khẽ thở dài: "Ta biết ngươi nói đến ai!"



Hiên Viên Kỳ híp mắt lại: "Ngươi biết?"



A Việt nhìn Diệp Huyên ở cách đấy không xa, lắc đầu: "Đời thứ hai mạnh nhất!"


Hiên Viên Kỳ đang định nói gì đó thì A Việt đã xen ngang: "Ta có thể thông cảm cho người, bởi vì thế giới chúng ta sống không giống nhau". Vừa dứt lời, nàng ta đã biến mất.



Mà khoảnh khắc A Việt đang biến mất ấy, có hai ông lão áo bào đen đột nhiên xuất hiện trước mặt A Việt.



A Việt không hề nhiều lại, chỉ đấm ra một quyền!



Ầm ầm!



Hai ông lão áo bào đen lập tức bị chấn lui liên tục!



Tiếp đó, Hiên Viên Kỳ nhìn Diệp Huyên ở phái xa, khi thấy hắn, sắc mặt ả ta chẳng mấy chốc đã thay đổi.



Bởi vì Diệp Huyên giờ khắc này đã có thể cân sức ngang tài với sáu người kia.




Diệp Huyên này thật sự càng đánh càng mạnh!



Hơn nữa Diệp Huyên còn có viện binh!



Hiên Viên Kỳ nhìn về phía A Việt cách đó không xa, A Việt đã hoàn toàn áp chế hai ông lão áo bào đen kia!



Người này là ai?



Hiên Viên Kỳ chau mày lại.



Một chốc sau, Hiên Viên Kỳ đột nhiên nói: "Ra tay!"



Vừa dứt lời, một luồng tàn ảnh đột nhiên bắn về phía Diệp Huyên.



Lại là một cường giả bán bộ Đăng Phong Cảnh!



Cường giả kia vừa xuất hiện, Diệp Huyên trên không trung lập tức bị đánh bay ra ngoài hơn nghìn trượng, không chỉ thế, không gian nơi hắn lướt qua đều bị nứt ra, trông cực kì đáng sợ!



Diệp Huyên vừa dừng lại, giáp vàng trên người hắn đã nứt ra, sau đó vỡ vụn ngay tại chỗ.



Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn lên, ở trước mặt hắn không xa là một ông lão, lão ta thân mang áo bào trắng, tóc bạc phơ.



Vừa nãy chính là ông lão này đã tung một quyền đánh nát bộ giáp vàng của hắn!



Ông lão áo bào trắng nhìn Diệp Huyên, tay phải khẽ siết lại, một nguồn sức mạnh vô hình lặng yên ngưng tụ trong lòng bàn tay lão.



Không gian xung quanh chợt bắt đầu hư huyễn.



Lực lượng từ nguồn sức mạnh này khiến không gian xung quanh không thể chịu đựng nỗi.



Đúng lúc này, Hiên Viên Kỳ phía dưới đột nhiên nói: "Tam thúc!"



Tam thúc!



Hiên Viên Kỳ vừa dứt lời, lại một ông lão nữa xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.



Ông lão này mặc một bộ trường bào rộng màu đen, trong tay lão đang cầm một thanh trường đao!


Lại là một cường giả bán bộ Đăng Phong Cảnh khác!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK