Diệp Huyên lập tức lùi lại cả nghìn trượng, vừa mới dừng lại, khoé miệng của hắn đã có một dòng máu tươi chảy xuống!
Cổ Mệnh chậm rãi đi về phía Diệp Huyên: “Kiếm rất tốt, kiếm kỹ cũng rất cao siêu, đáng tiếc là cảnh giới của ngươi quá thấp, hơn nữa…”
Vào lúc này, Diệp Huyên đột nhiên biến mất một lần nữa.
Cổ Mệnh giơ tay lên đỡ.
Oanh!
Kiếm quang nổ tung, Diệp Huyên lùi về sau!
Nhưng trên cánh tay của Cổ Mệnh lại có thêm một vết kiếm!
Cổ Mệnh không khỏi nhíu mày.
Dù thực lực của Diệp Huyên có chênh lệch với y, nhưng kiếm của Diệp Huyên có thể phá tan phòng ngự của y!
Không thể tiếp tục như thế được!
Cổ Mệnh ngẩng đầu nhìn Diệp Huyên, y bước về phía trước một bước, biến ra thành ba người!
Thân Ngoại Hoá Thân!
Lúc thấy Cổ Mệnh sử dụng chiêu Thân Ngoại Hoá Thân, Diệp Huyên không chút do dự xoay người, biến mất tăm!
Đương nhiên hắn sẽ không ngốc đến mức chống lại Cổ Mệnh!
Thấy Diệp Huyên bỏ chạy, Cổ Mệnh ngay người.
Cứ thế không đánh nữa à?
Không phải là không chết không thôi sao?
Cổ Mệnh không chút do dự bước về phía trước một bước muốn đuổi theo, nhưng y chợt phát hiện, Diệp Huyên đã chạy mất dạng rồi!
Y hoàn toàn không cảm nhận được hơi thở của Diệp Huyên!
Chạy nhanh thật!
Sắc mặt của Cổ Mệnh hơi khó coi!
Bây giờ người trẻ tuổi đều tham sống sợ chết như thế sao?
Hơn nữa, Diệp Huyên còn là một kiếm tu, hắn…
Lúc này, y chợt híp mắt, vì Diệp Huyên vốn đã bỏ chạy lại xuất hiện trước mặt y.
Diệp Huyên rút kiếm chém một phát nữa!
Thuật rút kiếm chồng chất chín mươi hai tia phi kiếm!
Cổ Mệnh hoảng sợ, y không ngờ rằng Diệp Huyên sẽ xuất hiện một lần nữa, không kịp nghĩ nhiều mà lập tức giơ tay lên đỡ.
Oanh!
Kiếm của Diệp Huyên chém xuống, Cổ Mệnh lập tức lùi lại cả nghìn trượng, vào lúc y chuẩn bị đánh trả, Diệp Huyên lại biến mất!
Lại chạy!