Nghe vậy, Nguyên Sư lập tức phấn khởi hẳn.
Trấn Hình Ti!
Chính là một cơ cấu độc lập của Dương tộc, chỉ nghe lệnh của hai người duy nhất, một là kiếm chủ áo xanh, người còn lại chính là chủ mẫu Tô Thanh Thi!
Ngoài hai người này ra, Trấn Hình Ti có thể không nghe lệnh của bất cứ ai khác!
Nguyên Sư hiểu ý của giới vương, nếu đến lúc đó Diệp Huyên vẫn muốn giết gã, vậy tức là muốn nhằm vào Trấn Hình Ti, mà nhằm vào Trấn Hình Ti thì chẳng khác nào muốn gây mâu thuẫn với chủ mẫu Tô Thanh Thi.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Nguyên Sư khẽ cong lên.
Vân Thương nhẹ giọng nói: “Lúc không có cách nào giải quyết mâu thuẫn, vậy chúng ta liền di dời mâu thuẫn đó, để nó trở nên gay gắt hơn!”
Nguyên Sư cúi thấp người hành lễ: “Thuộc hạ bội phục!”
Vân Thương bình tĩnh nói: “Hắn sắp tới đây rồi, ngươi đi đi!”
Nguyên Sư lại hành lễ thêm lần nữa, sau đó im lặng lui xuống.
Vân Thương cầm lấy bản mật báo trước mặt, xem thêm một lát, sau đó sắc mặt lão dần trở nên ngưng trọng.
Cũng đúng lúc đó, Vân Thương đột nhiên đặt mật báo xuống, sau đó cất lời: “Hoan nghênh thiếu chủ!”
Giọng nói vang như sấm vọng ra cả bên ngoài.
Ở chân trời phía xa, một nhóm người xuất hiện tại Thương Vân sơn giới.
Chính là nhóm Diệp Huyên!
Diệp Huyên đi đầu tiên, vừa xuất hiện thì vô số luồng thần thức cường đại đã vây đến chỗ hắn.
Mặt Diệp Huyên không chút cảm xúc, hắn vung tay áo lên, một luồng kiếm ý bắn ra, trong giây lát, những thần thức xung quanh đều bị chém đứt.
Lúc này, Vân Thương xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, lão ta hơi cúi người hành lễ: “Vân Thương - Giới vương của Thương Vân sơn giới tham kiến thiếu chủ!”
Diệp Huyên nhìn Vân Thương: “Nguyên Sư đâu?”
Vân Thương mỉm cười: “Thiếu chủ, kẻ đó phạm lỗi nên đã đến Trấn Hình Ti nhận tội!”
Diệp Huyên im lặng nhìn Vân Thương.
Một lát sau, hắn đột nhiên bật cười: “Ta cho ngươi một cơ hội, trong vòng một nén nhang phải dẫn gã ra đây gặp ta!”
Vân Thương trầm giọng nói: “Thiếu chủ, Nguyên Sư đã ở Trấn Hình Ti, ta không có quyền nhúng tay tới nơi đó!”
Diệp Huyên ngửa tay ra, kiếm Thanh Huyên đột nhiên rung mạnh, trong giây lát, Diệp Huyên đã thoát ra khỏi vũ trụ hiện hữu. Nhìn thấy vậy, đồng tử của Vân Thương bỗng nhiên co nhỏ: “Tế trận!”
Ầm!