Đạo Lăng trầm giọng nói: "Thích Nguyên đã chết? Chết như thế nào?"
Diệp Huyên xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay hắn, hắn tùy tiện huơ kiếm một cái rồi nhíu mày lại nói: "Huynh đoán xem?"
Đạo Lăng do dự rồi hỏi: "Huynh giết à?"
Diệp Huyên cười ngạo nghễ, nhưng lại không nói lời nào!
Đạo Lăng: "..."
Diệp Huyên đột nhiên nói: "Đạo Lăng huynh, bây giờ ta cũng đã đạt đến Tuế Nguyệt Cảnh, hai người chúng ta liên thủ thì muốn diệt Thích tộc chẳng qua chỉ là chuyện trong nháy mắt thôi, huynh đi không?"
Đạo Lăng suy nghĩ một chút rồi nói: "Diệp huynh, dù Thích Nguyên chết rồi, nhưng đa số cường giả đỉnh cao của Thích tộc vẫn còn ở đấy, chúng ta cứ xông vào Thích tộc thì e là có chút nguy hiểm!"
Diệp Huyên nghiêm mặt nói: "Sợ cái gì chứ? Ta và huynh đều là những thiên tài đứng đầu thế gian này, dựa vào thực lực của chúng ta, trong cùng cấp há có ai là đối thủ? Không có đâu! Chắc chắn không có! Đi nào, làm thịt Thích tộc thôi!"
Nói xong, hắn dứt khoát kéo Đạo Lăng đi thẳng đến Thích tộc.
Trong tinh không.
Đạo Lăng liếc mắt nhìn kiếm trong tay Diệp Huyên: "Diệp huynh, kiếm này của huynh đỉnh thật đấy, huynh mua ở đâu vậy?"
Diệp Huyên đáp: "Muội muội ta tạo ra đấy!"
Đạo Lăng do dự một lúc rồi nói: "Diệp huynh, ta và huynh đã xưng huynh gọi đệ rồi, muội muội huynh cũng là muội muội ta, ta nói thế thì có vấn đề gì không?"
Ầm!
Bỗng, một luồng kiếm quang chợt lao xuống từ trong trời sao xa xôi, Đạo Lăng còn chưa kịp phản ứng lại thì kiếm quang kia đã đâm vào đỉnh đầu của y.
Ầm ầm!
Thân thể Đạo Lăng lập tức nổ tung, linh hồn nhanh chóng tan biến với tốc độ mắt thường có thể thấy được...
Đạo Lăng ngớ người ra: "Ta làm sao thế? Ta là ai..."
Tiểu Tháp bỗng nói: "Đùa gì thì đùa chứ đừng đùa với muội muội của hắn!"
...
Trong dải ngân hà.
Ở một căn phòng nhỏ nào đó, chợt có một tiếng thở dài đột nhiên vang lên: "Ngươi không thể làm như thế được, y có khí vận Đại đạo trong người, ngươi không thể tùy tiện giết được!"