Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người quanh đó đều ngây người.  

Một cường giả Tuế Nguyệt Tiên mà lại bị khống chế như thế?  

Đây là cường giả đáng sợ ở mức nào chứ?  

Cường giả Tuế Nguyệt Tiên đó khó tin nhìn kiếm tu trước mặt: “Rốt… rốt cuộc các người là ai?”  

Kiếm tu đó thờ ơ không nói lời nào mà chỉ quay sang nhìn Đông Lý Nam, Đông Lý Nam không cảm xúc nói: “Trước tiên cứ giữ lại mạng”.  

Kiếm tu gật đầu.  

Đông Lý Nam quay người nhìn Diệp Huyên, sự lạnh lùng trong mắt bà lập tức trở nên dịu dàng, bà khẽ nói: “Con vẫn ổn chứ?”  

Diệp Huyên trầm mặc.  

Đông Lý Nam cảm thấy đau lòng: “Ban đầu ta không nên nghe lời phụ thân của con”.  

Diệp Huyên nói: “Phụ thân không sai, trước đó con tự cho mình là giỏi, cứ nghĩ không có ông ấy và Thanh Nhi thì con cũng có thể xông pha ở phương trời… Sự thật tàn khốc cho con biết không có ông ấy và Thanh Nhi, con không làm được gì cả”.  

Đông Lý Nam lắc đầu: “Không phải là lỗi của con, kẻ thù năm đó của phụ thân con không giỏi bằng con, so sánh con với ông ta đã là sai rồi”.  

Diệp Huyên lắc đầu, lộ ra vẻ mặt đau khổ không nói gì.  

Đạo Lăng!  

Vừa nghĩ đến Đạo Lăng biến mất mãi mãi trong thế gian này, lòng hắn đau như bị kim đâm.  

Đông Lý Nam nói: “Họ không quan tâm đến con, ta sẽ quan tâm đến con”.  

Nói rồi bà xoay người lại nhìn Thư Hiền Giả đứng đầu ở đằng xa: “Các ngươi là người của Tiên Lăng”.  

Thư Hiền Giả nói: “Các hạ là?”  

Đông Lý Nam không cảm xúc nói: “Ta là mẫu thân của hắn”.  

Thư Hiền Giả nhìn Diệp Huyên sửng sốt.  

Mẫu thân của tên này?  

Đông Lý Nam bỗng nói: “Đến Tiên Lăng, dẫn đường”.  

Dẫn đường!  

Sắc mặt Thư Hiền Giả thay đổi: “Bà… bà muốn làm gì?”  

Đông Lý Nam nhìn Thư Hiền Giả, lạnh lùng nói: “Ta nói dẫn đường, ngươi không hiểu à?”  

Sắc mặt Thư Hiền Giả khó coi đến cực điểm.  

Người phụ nữ này biết Tiên Lăng nhưng vẫn đến Tiên Lăng là có ý gì? Tức là đối phương không sợ Tiên Lăng.  

Nghĩ đến đây Thư Hiền Giả toát mồ hôi ướt đẫm cả trán.  

Lúc này Đông Lý Nam lại nói: “Dẫn đường”.  

Thư Hiền Giả vừa định nói gì đó, ông ta bỗng thấy cổ họng bị siết chặt, linh hồn trở nên mờ ảo.  

Thư Hiền Giả hoảng sợ vội nói: “Ta dẫn đường”.  

Ông ta biết nếu mình dám lắc đầu thì sẽ bị biến mất ngay lập tức.  

Tu luyện đã lâu mới đến được Tuế Nguyệt Tiên, dĩ nhiên ông ta không cam lòng bị tiêu diệt như thế.  

Mọi người được Thư Hiền Giả dẫn đường đi đến Tiên Lăng. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK