Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

2913: “là Diệp Vương Ngăn Cản Bọn Họ Sao”


Diệp Huyên triệu tập cao thủ của các thế lực lớn trong đại thế giới Huyền Hoàng trong một đại điện, mấy người Tộc trưởng tộc Hiên Viên, Huyền Hoàng chủ đều có mặt.

Diệp Huyên nhì mọi người: “Có lẽ các vị đều nghe nói tới chuyện của Lưỡng Giới Thiên rồi, đúng thế, bây giờ cấm chế của Ngũ Duy đã bị giải trừ, người của vũ trụ Tứ Duy có thể đi đến Ngũ Duy, mà cao thủ của Ngũ Duy cũng có thể đến Tứ Duy”.

Nghe vậy, mọi người lập tức tỏ vẻ kích động.


Advertisement
Vũ trụ Ngũ Duy!
Không chỉ cao thủ của Lưỡng Giới Thiên muốn đến vũ trụ Ngũ Duy, cao thủ của đại thế giới Huyền Hoàng cũng thế.

Đây là một vũ trụ hoàn toàn mới!
Diệp Huyên đảo mắt nhìn mọi người: “Tốt nhất các vị nên tạm thời từ bỏ suy nghĩ muốn đến vũ trụ Ngũ Duy đi, vì bọn họ cũng không phải kẻ hiền lành gì đâu”.

Mọi người im lặng.

Diệp Huyên lại nói: “Vũ trụ Ngũ Duy không hề thân thiện!”
Lúc này, Huyền Hoàng chủ đột nhiên nói: “Diệp Vương, những khí đen lúc trước là do Ngũ Duy làm ra sao?”
Diệp Huyên gật đầu.

Nghe vậy, Huyền Hoàng chủ sa sầm mặt: “Bọn họ muốn huỷ diệt vũ trụ Tứ Duy sao?”

Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Lúc trước đúng là bọn họ có suy nghĩ này”.

Huyền Hoàng chủ nhìn Diệp Huyên: “Là Diệp Vương ngăn cản bọn họ sao?”
Diệp Huyên gật đầu.

Huyền Hoàng chủ nhìn Diệp Huyên chăm chú: “Thực lực của Diệp Vương đúng là sâu không lường được!”
Mọi người cũng đều nhìn về phía Diệp Huyên, không thể không nói, bây giờ bọn họ càng không thể nhìn thấu Diệp Huyên hơn rồi!
Diệp Huyên nói: “Hôm nay gọi mọi người đến là muốn nói cho mọi người biết tình huống của vũ trụ Tứ Duy chúng ta bây giờ và vũ trụ Ngũ Duy, có lẽ các vị cũng biết thực lực của chúng ta yếu hơn bọn họ rồi.

Vì vậy bây giờ cấm chế của vũ trụ Ngũ Duy bị giải trừ tuyệt đối không phải chuyện tốt với chúng ta.

Ta cũng mong các vị có thể hiểu rõ, đừng vọng tưởng việc đi đến vũ trụ Ngũ Duy, đi bây giờ chẳng khác nào đang tự tìm đường chết cả.

Đương nhiên nếu có ai muốn đi, ta cũng sẽ không ngăn cản!”

Hắn biết đối với rất nhiều người, đến vũ trụ Ngũ Duy là một cám dỗ không thể từ chối!
Nếu hắn cố ngăn cản, có lẽ còn có người cảm thấy hắn đang ngăn cản tiền đồ của bọn họ.

Trong điện không một ai lên tiếng.

Diệp Huyên lại nói: “Hôm nay cấm chế của vũ trụ Ngũ Duy được giải trừ, cao thủ của vũ trụ Ngũ Duy có thể sẽ tiến vào Tứ Duy bất cứ lúc nào, vì thế, hoàn cảnh của chúng ta bây giờ không được tốt lắm.

Đặc biệt là hiện tại đại thế giới Huyền Hoàng còn đang không yên ổn, lúc này, mọi người phải đồng tâm hiệp lực cùng nhau chống lại, đừng để người ta còn chưa đến thì chúng ta đã rối loạn nội bộ trước.”
Huyền Hoàng chủ gật đầu: “Diệp Vương nói có lý, chúng ta không thể nội loạn trước được.”
Diệp Huyên nói: “Tiếp theo sẽ rất bận rộn, mọi người giải tán đi!”.

2914: “Có Gì Mà Không Thể Chứ?”  .


Mọi người trong điện hơi thi lễ với Diệp Huyên, sau đó lui xuống. Nhưng Huyền Hoàng chủ vẫn còn chưa đi.

Huyền Hoàng chủ đi tới trước mặt Diệp Huyên, bà ta cứ nhìn chằm chằm Diệp Huyên, sau đó nói: “Nếu bọn họ thật sự muốn tiêu diệt vũ trụ Tứ Duy cả chúng ta thì chúng ta có thể phản kháng không?”

Diệp Huyên im lặng.

Advertisement

Vì hắn không thể trả lời vấn đề này!

Bây hắn chỉ đang đối mặt với học phủ Vạn Duy, mà hắn hiểu rõ vũ trụ Ngũ Duy chắc chắn không chỉ có mỗi học phủ Vạn Duy mà còn có vô số thế lực khác, mà những thế lực này cũng rất có thể sẽ trở thành kẻ thù của hắn.

Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Ta không biết, nhưng bà yên tâm, nếu bọn họ chỉ nhằm vào Diệp Huyên ta, Diệp Huyên ta sẽ một mình gánh chịu tất cả, tuyệt đối không làm liên luỵ đến vũ trụ Tứ Duy”.

Huyền Hoàng chủ im lặng.

Bà ta suy nghĩ khá xa, bà ta biết vũ trụ Ngũ Duy đến nơi này nhưng không cướp đoạt, cũng không xâm lược, thì chỉ có một khả năng.

Là đến vì bảo vật Ngũ Duy kia!

Nói một cách đơn giản, có lẽ mục tiêu của cao thủ vũ trụ Ngũ Duy là Diệp Huyên, chứ không phải cả vũ trụ Tứ Duy!

Đương nhiên bà ta không biết, nếu không nhờ có Diệp Huyên ở đây, thì vũ trụ Tứ Duy này đã không còn tồn tại từ lâu rồi.

Một lát sau, Huyền Hoàng chủ rời đi.

Diệp Huyên trong điện chậm rãi nhắm mắt lại.


Đột phá.

Trước đó sau khi cắn nuốt thanh kiếm kia của Trần Thiên, hắn đã hấp thụ hết sức mạnh của thanh kiếm, hắn không biết thanh kiếm kia là kiếm gì, nhưng không thể không nói nó thật sự rất có tác dụng!

Mà bây giờ, hắn cần một chút thời gian để lĩnh hội!

Thế nào là Phá Mệnh?

Diệp Huyên ở trong điện rơi vào trầm tư.



Trong một trạch viện nào đó ngoài điện, có hai cô gái ngồi trước bàn đá, chính là An Lan Tú và Tiểu Thất, bên cạnh còn có một cô gái khoanh tay tựa trên vách tường, trong miệng ngậm một cọng cỏ xanh.

Liên Vạn Lý!

Bây giờ ngoài Mạc Tà và Diệp Huyên, những người yêu nghiệt nhất trong thế hệ trẻ đều ở đây.

Tiểu Thất bưng tách trà trên bàn lên nhẹ nhàng uống một ngụm, sau đó nói: “Mọi người nghĩ sao?”

An Lan Tú không nói gì.

Liên Vạn Lý ở bên cạnh nhún vai: “Còn có thể nghĩ sao chứ? Rõ ràng là đám người Ngũ Duy kia muốn lấy mạng của Tiểu Diệp Tử mà!’

An Lan Tú gật đầu: “Bọn họ không chỉ muốn cướp đi bảo vật, mà còn muốn giết người nữa!”

Tiểu Thất đặt tách trà xuống, nhẹ giọng


2915: “Đột Phá Rồi Sao?” 


Tiểu Thất nhìn về chỗ Diệp Huyên đang ở: “Hắn có rất nhiều cơ hội, sẽ càng ngày càng mạnh, chúng ta đi theo bên cạnh hắn, có thể chênh lệch với hắn sẽ càng ngày càng lớn, ta không muốn sau này phải ngẩng đầu nhìn lên hắn!”

Nói xong, nàng ta nhìn về phía Liên Vạn Lý và An Lan Tú: “Đi rèn luyện được chứ?”

Liên Vạn Lý hơi nhếch môi: “Rất đúng ý bản vương!”

Tiểu Thất nhìn An Lan Tú, An Lan Tú đáp: “Được thôi!”

Advertisement

Tiểu Thất nói: “Đi, đi rèn luyện thôi!”

Liên Vạn Lý chợt cất lời: “Có cần chào hỏi một tiếng không?”

Tiểu Thất lạnh nhạt đáp: “Không cần, đi thôi!”

Nói xong, nàng ta đi về phía xa.

An Lan Tú nhìn về phía Diệp Huyên đang ở, sau đó cũng đi theo.


Liên Vạn Lý nhún vai: “Đi thì đi thôi!”

Ba cô gái nhanh chóng biến mất ở phía xa.

Đi rất sảng khoái, không nói tạm biệt bất kỳ ai.



Thượng Quan Tiên Nhi và Khương Cửu trên tường thành nhìn ba cô gái biến mất ở chân trời xa xôi, Khương Cửu nhẹ giọng nói: “Hâm mộ họ quá!”

Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu.

Thiên phú của ba người Tiểu Thất không tệ, mà trước đó bọn họ còn ở suốt bên cạnh Diệp Huyên, có thể nói là ánh sáng của bọn họ đều bị Diệp Huyên che đi hết, nếu không có Diệp Huyên, sẽ có thể phát hiện thật ra bọn họ đều rất xuất sắc!

Bây giờ ba người họ quyết định đi rèn luyện một lần, rõ ràng là không muốn phải chịu sự ảnh hưởng của Diệp Huyên.

Làm nền!

Nói một cách đơn giản, ba cô gái không muốn làm nền cho Diệp Huyên.


Lúc này, Khương Cửu cười khẽ nói: “Họ có thể đi, nhưng chúng ta đi không, cũng không dám đi”.

Bắc Cảnh bây giờ rất cần nàng ấy và Thượng Quan Tiên Nhi, vì tất cả mọi chuyện của đại thế giới Huyền Hoàng đều do hai người xử lý, còn Diệp Huyên thì chỉ là một người đứng đầu không quan tâm đ ến bất cứ thứ gì! Nếu bọn họ đi, chắc chắn Diệp Huyên sẽ sứt đầu mẻ trán!

Hơn nữa bây giờ bọn họ cũng không có thực lực như ba người Tiểu Thất, chỉ rời khỏi đại thế giới Huyền Hoàng đã rất là nguy hiểm rồi, đừng nói chi là đến Ngũ Duy gì đó!

Lúc này, Thượng Quan Tiên Nhi đột nhiên nói: “Cô từng nghĩ đến chuyện tới Ngũ Duy xem thử không?”

Khương Cửu cười đáp: “Đương nhiên là có rồi, vũ trụ Ngũ Duy…”

Nói xong, cô ngẩng đầu nhìn về phía cúi chân trời, nhẹ giọng nói: “Không biết cuộc đời này có cơ hội đến đó không!”

Thượng Quan Tiên Nhi đang muốn đáp lời, lúc này, hai cô gái đột nhiên biến mất, sau đó xuất hiện trước một đại điện.

Có một người đàn ông đang đứng trước đại điện!

Chính là Diệp Huyên.

Khương Cửu bước nhanh đến trước mặt Diệp Huyên, nhẹ giọng hỏi: “Đột phá rồi sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK