Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy Thời Gian Chi Chủ quỳ xuống, đầu óc Tịch Huyền trống rỗng.  

Thời Gian Chi Chủ trong lòng bọn họ là tồn tại như một vị thần.  

Thế nhưng bây giờ sự tồn tại như thần ấy lại run lẩy bẩy quỳ ở đó.  

Trời ơi!  

Rốt cuộc người phụ nữ đó là ai?  

Lúc này, mặt Tịch Huyền xám xịt.  

Kiếm Hành Đạo trong cơ thể Tịch Huyền chợt từ từ bay ra, sau đó nhắm đến Thời Gian Chi Chủ.  

Thời Gian Chi Chủ hoảng hốt, vội vàng dập đầu: “Thiên Mệnh đại lão, ta và Diệp thiếu là huynh đệ kết nghĩa! Ta và Diệp thiếu là huynh đệ kết nghĩa!”  

Diệp thiếu!  

Kiếm Hành Đạo khẽ rung lên, sau đó biến mất.  

Thấy vậy, cơ thể Thời Gian Chi Chủ mềm nhũn, suýt thì ngã xuống, trong lòng cảm thấy rất may mắn.  

Diệp thiếu!  

Thiên Mệnh đại lão thật sự nể mặt Diệp thiếu.  

May mà lúc đầu mình giữ mối quan hệ tốt với người này, nếu không e là đã đi đời rồi!  

Như nghĩ đến điều gì đó, Thời Gian Chi Chủ chợt quay đầu lại nhìn Tịch Huyền sắp biến mất hoàn toàn ở phía xa, ông ta chợt phẫn nộ quát: “Ta rủa cả mười tám đời tổ tông nhà ngươi!”  

Nói rồi ông ta tung ra một chưởng.  

Bùm!  

Tịch Huyền lập tức bị xoá sổ.  

Tịch Huyền: “…”  

…  

Trung Thế Giới.  

Phân thân của Tịch Huyền dần biến mất trước mặt Thiên Mệnh, ông ta nhìn Thiên Mệnh với ánh mắt mờ mịt: “Rốt cuộc cô là ai?”  

Ông ta không biết rốt cuộc bản thể của mình đã gặp chuyện gì, nhưng ông ta biết bản thể của mình đã không còn nữa.   

Phân thân hiện tại của ông ta là ngọn cỏ không có gốc, cho dù Thiên Mệnh không ra tay thì ông ta cũng sẽ biến mất nhanh thôi.  

Thiên Mệnh không trả lời Tịch Huyền, nàng quay đầu nhìn Mạc Hiền và Lam Sơn, hai người đều biến sắc, Lam Sơn nhìn chằm chằm Thiên Mệnh: “Liều chết với nàng đi!”  

Mạc Hiền gật đầu: “Được!”  

Vẻ mặt Lam Sơn dữ tợn: “Cô gái, ta không tin cô thật sự mạnh đến vậy!”  

Dứt lời, ông ta lao thẳng về phía Thiên Mệnh.  

Mà ông ta cũng lựa chọn cách đốt linh hồn và đốt thể xác.  

Diệp Huyên có thể đốt thì ông ta cũng có thể thiêu!  

Đều là người, ai sợ ai chứ?  

Phải thừa nhận rằng Lam Sơn cũng khá có bản lĩnh, sau khi thiêu đốt linh hồn và thể xác, khí thế của ông ta đã đạt tới mức độ vô cùng kinh khủng, tuy không bằng Diệp Huyên và Đạo Huyền Nhất lúc trước, nhưng cũng rất đáng sợ!  

Thiên Mệnh nhìn Lam Sơn với vẻ mặt bình tĩnh. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK