Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cơ thể Diệp Huyên thoáng chốc run rẩy, ngay sau đó, vô số thông tin tràn ngập trong đầu hắn!  

Ngưng thần!  

Trong những thông tin này, Thanh Nhi chỉ cho hắn phải tu luyện ra sao một cách kỹ lưỡng, mà những kiến thức về phương diện thời không này, Thanh Nhi cũng làm chú thích rất rõ ràng, như sợ hắn xem không hiểu vậy!  

Lúc này, Thanh Nhi bỗng nói: “Huynh cứ từ từ tu luyện, nếu huynh thấy mệt, thì không tu luyện nữa!”  

Nghe vậy, Diệp Huyên sửng sốt, hắn nhìn Thanh Nhi: “Không tu luyện?”  

Thanh Nhi gật đầu: “Ta bảo vệ huynh cả đời!”  

Diệp Huyên: “…”  

Lúc này, Thanh Nhi đột nhiên quay đầu, nàng nhìn chân trời phía xa, ở chân trời phía xa đột nhiên xuất hiện mười mấy phi thuyền!  

Lúc này, một âm thanh đột nhiên truyền đến từ chân trời: “Người tu võ, ngươi đã bị bao vây, mau giơ hai tay lên, ngay lập tức!”  

Lập tức!  

Lúc nói chuyện, mười mấy tia đỏ nhắm vào cô gái váy trắng!  

Lúc này, cô gái váy trắng quay đầu nhìn: “Lần sau lại nói!”  

Nói rồi, bức tranh đột nhiên biến mất không thấy dấu.  

Tiểu Tháp ở bên cạnh Diệp Huyên run giọng nói: “Xong rồi! Thôi xong rồi! Hệ ngân hà kết thúc rồi!”  

Diệp Huyên: “…”  

Lúc này, Nam Tư ở bên cạnh lại muốn rời đi.  

Diệp Huyên nhìn Nam Tư, cười nói: “Ngươi muốn đi đâu?”  

Vẻ mặt Nam Tư cứng đờ, ông ta do dự chốc lát rồi nói: “Diệp… Diệp thiếu có gì dặn dò!”  

Diệp Huyên cười nói: “Nam Tư tộc trưởng, ngươi không cảm thấy ngươi nể thể hiện chút gì đó sao?”  

Nam Tư nhìn Diệp Huyên, ông ta do dự chốc lát rồi nói: “Diệp thiếu muốn bồi thường gì?”  

Diệp Huyên mở lòng bàn tay, trong tay hắn xuất hiện hai chiếc nhẫn chứa đồ, chính là nhẫn chứa đồ của hai người Cổ Minh tộc trưởng, hắn nhìn Nam Tư, cũng không nói gì!  

Nam Tư sao không hiểu được chứ? Lập tức vội vàng lấy nhẫn chứa đồ của mình đưa cho Diệp Huyên: “Diệp, Diệp thiếu, đây là chút tâm ý, vui lòng nhận cho!”  

Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Ta không phải kiểu người đó!”  

Vẻ mặt Nam Tư cứng đờ, Diệp Huyên có chút không vui: “Ngươi cho rằng ta là kiểu người ỷ mạnh hiếp yếu sao? Ta nói cho ngươi biết, ta không phải!”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK