Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Diệp Huyên vừa dứt lời, kiếm Trấn Hồn trong tay hắn rung lên dữ dội, sau đó, nó tựa như một vòng xoáy hút hết ác hồn xung quanh vào bên trong.

Trong chốc lát, vô số tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên từ đỉnh núi.

Xa xa, đám người Dư Thiên sửng sốt.

Không chỉ bọn họ mà tất cả mọi người xung quanh cũng thế.

Khi tất cả mọi người lấy lại tinh thần, tất cả ác hồn xung quanh đã bị kiếm Trấn Hồn hấp thu!

Diệp Huyên cầm kiếm Trấn Hồn, lúc này, hắn cảm thấy bên trong kiếm Trấn Hồn có vô số oán niệm và tiếng kêu thê lương.

Giọng nói hưng phấn của Tiểu Hồn vang lên: “Cảm ơn Tiểu chủ! Bên trong những ác hồn này có vài tên không tệ, sau khí hấp thu chúng nó, ta sẽ chọn mấy tên để luyện chế âm hồn, Tiểu chủ bảo trọng!”

Nói xong, kiếm Trấn Hồn lập tức biến mất.

Diệp Huyên: “…”

Phía xa, Dư Thiên đột nhiên giận dữ nói: “Diệp Huyên, ngươi làm gì đấy!”

Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn Dư Thiên: “Sao ông lại hỏi một câu ngu xuẩn thế?”

Dứt lời, hắn đột nhiên biến mất.

Sắc mặt Dư Thiên thay đổi, nhanh chóng lùi về sau.

Hai ông lão ở bên cạnh ông ta đột nhiên xông lên.

Ầm ầm!

Sau hai tiếng nổ vang lên, hai cao thủ Thánh Cảnh liên tục lùi lại.

Thấy thế, Dư Thiên biến sắc, ông ta đang muốn ra tay thì bụng đột nhiên truyền đến cảm giác đau đớn, ông ta cúi đầu nhìn bụng mình, lúc này, bụng ông ta đã bị ăn mòn ra một lỗ thủng khổng lồ.

Không thể ra tay!

Dư Thiên vội vã dừng lại, bây giờ nếu ra tay, ông ta sẽ càng bị thương nặng hơn!

Lúc này, Diệp Huyên xuất hiện trước mặt hai ông lão kia một lần nữa…

Một đánh hai!

Hai cao thủ Thánh Cảnh hoàn toàn không làm gì được Diệp Huyên, nếu Diệp Huyên không mặc trang bị thần cấp kia thì bọn họ còn có cơ hội, nhưng sau khi hắn mặc vào, bọn họ phát hiện mình không làm gì được Diệp Huyên cả!

Diệp Huyên đang mặc trang bị thần cấp đấy!

Hơn nữa, điều khiến bọn họ kiêng dè nhất là kiếm Khí Âm Linh của Diệp Huyên, vì bọn họ không biết nó sẽ xuất hiện lúc nào!

Lúc này, bên dưới ngọn núi đột nhiên vang lên tiếng nổ to, Tần tôn giả đang giao thủ với Đế Khuyển bay ra ngoài, sau đó đập mình lên vách núi đá.

Ầm!

Vách núi đá kia lập tức sụp xuống!

Đế Khuyển đang muốn ra tay nữa thì Tần tôn giả đã xoay người bỏ chạy, tốc độ vô cùng nhanh, chớp mắt một cái đã chạy trốn tới đỉnh núi.

Dư Thiên đang muốn nói chuyện, Tần tôn giả chợt cất lời: “Rút lui!”

Nói xong, ông ta bay thẳng vào trong Quỷ Môn.

Dư Thiên ngay người, sau đó cũng xoay người chạy vào theo.

Hai cao thủ Thánh Cảnh khác cũng muốn trốn, nhưng Diệp Huyên hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội, hắn giữ lấy hai cao thủ Thánh Cảnh, khi Đế Khuyển chạy đến…

A a!

Hai tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên từ trên đỉnh Quỷ Sơn!

Hai cao thủ Thánh Cảnh bị móng vuốt của Đế Khuyển đập chết, mà linh hồn của bọn họ thì bị kiếm Trấn Hồn lấy đi.

Lúc này, xung quanh vô cùng yên tĩnh!

Trong bóng tối, Mộ Châu của Bách Hiểu Các nhìn Diệp Huyên bên dưới, đột nhiên cảm thấy nghĩ lại mà sợ.

Lúc này ông ta đã hiểu vì sao Diệp Huyên lại lớn lối như thế ở Bách Hiểu Các rồi!

Đây là có tự tin mà!

Nếu lúc đó Bách Hiểu Các khai chiến với Diệp Huyên, dù cuối cùng có thắng cũng sẽ thiệt hại nặng nề. Mà nếu Bách Hiểu Các tổn thất quá lớn, chắc chắn hôm sau bọn họ sẽ bị thế lực khác nuốt chửng!

Như nghĩ đến điều gì, Mộ Châu quay đầu nhìn sang một bên: “Truyền lệnh xuống, đón Huyên cô nương đến Bách Hiểu Các ta, để người trong các bảo vệ!”

“Vâng!”

Trong bóng tối, một bóng người màu đen lặng lẽ lùi về.

Bên dưới, Diệp Huyên dẫn Đế Khuyển đi tới trước Quỷ Môn, Diệp Huyên chém xuống một kiếm.

Xoẹt…

Một kiếm chém xuống, tia lửa bắn tung tóe!

Nhưng Quỷ Môn lại không hề bị ảnh hưởng!

Diệp Huyên cau mày, hắn nhìn về phía Đế Khuyển, Đế Khuyển vung móng vuốt về phía trước.

Ầm!

Quỷ Môn chấn động kịch liệt, nhưng cũng chỉ thế mà thôi…

Đế Khuyển cau mày: “Cánh cửa này không đơn giản!”

Diệp Huyên xòe tay phải ra, kiếm Tiên Linh trong tay biến thành kiếm Khí Âm Linh, một giây sau, hắn đâm kiếm ra.

Ầm!

Quỷ Môn lại rung lên một lần nữa, Diệp Huyên cũng lùi xa mấy trượng!

Diệp Huyên cau mày, trong lòng hơi khiếp sợ, hắn không ngờ ngay cả kiếm Khí Âm Linh cũng không ảnh hưởng đến nói!

Phải biết rằng kiếm Khí Âm Linh này chính là Tiên khí đó!

Đế Khuyển nói: “Cánh cửa này hơi đặc biệt, e rằng chỉ có kiếm Trấn Hồn của ngươi mới có thể phá được”.

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiểu Hồn, ngươi có thể phá được thứ này không?”

Một lát sau, giọng nói của Tiểu Hồn vang lên: “Không được!”

Diệp Huyên ngạc nhiên nói: “Ngươi cũng không thể sao?”

Tiểu Hồn nói: “Không phải ta không thể, mà là thực lực của Tiểu chủ không đủ, không thể phát huy toàn bộ thực lực của ta”.

Diệp Huyên: “…”

Tiểu Hồn nói: “Thứ này cực kỳ không tầm thường, dù Tiểu chủ có thể phát huy toàn bộ thực lực của ta cũng chưa chắc có thể phá được nó”.

Diệp Huyên nói với giọng điệu nặng nề: “Vậy ngươi có cách nào để chúng ta đi vào không?”

Tiểu Hồn im lặng một lát rồi nói: “Nếu Tiểu chủ muốn đi vào, chỉ có hai cách, một là bảo bọn họ cho người đi vào, hai là sử dụng thanh kiếm trên đỉnh tháp, kiếm kia có thể phá cánh cửa này”.

Diệp Huyên lắc đầu, hai cách này đều không thể thực hiện được!

Đặc biệt là cách thứ hai, đến bây giờ hắn vẫn không thể sử dụng thanh kiếm kia!

Đúng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nghĩ đến một thứ!

Đạo tắc Không Gian!

Diệp Huyên vội lấy đạo tắc Không Gian ra, sử dụng nó, hắn nhanh chóng cảm nhận được không gian xung quanh và bên trong cánh cửa kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK