Diệp Huyên nhíu mày, mà lúc này, Tiểu Tháp ở bên cạnh đột nhiên không nhịn được mà nói: “Lời này của ngươi ta không thích nghe!”
Gương mặt căm giận nhìn Tiểu Tháp: “Cái tháp phàm nhà ngươi im miệng cho ta, ngươi không có tư cách nói chuyện với bản tôn!”
Diệp Huyên: “…”
Nghe vậy, Tiểu Tháp lập tức nhảy lên: “Mẹ nó tổ tông mười tám đời nhà ngươi! Cho ngươi mặt mũi ngươi không cần mặt mũi đúng không!”
Nói rồi, nó lập tức lao về phía gương mặt kia!
Ầm ầm!
Ngay sau đó, một tháp một lửa lập tức lao vào trận đánh!
Diệp Huyên có chút kinh ngạc trong lòng, hắn phát hiện, Tiểu Tháp sai khi được Thanh Nhi sửa đổi thì có chút mạnh hơn!
Nó mà lại có thể cứng rắn với ngọn lửa mặt người kia!
Ngọn lửa kia, ngay cả hắn cũng có chút kiêng dè!
Lúc này, Tiểu An ở trong lòng Diệp Huyên đột nhiên mệt mỏi nói: “Ca ca…”
Diệp Huyên vội cúi đầu nhìn Tiểu An, sau đó tay phải hắn nắm lấy tay Tiểu An, vô số tử khí đi vào trong Tiểu An!
Tiểu An nhìn Diệp Huyên, nhẹ giọng nói: “Ta, ta chết rồi sao?”
Diệp Huyên lắc đầu cười: “Nha đầu ngốc, muội chỉ là có hơi yếu thôi, sao lại chết chứ?”
Tiểu An đang định nói thì lúc này, gương mặt ở phía xa đột nhiên nói: “Người phàm vô tri, mau buông Thánh Tôn ra!”
Diệp Huyên nhìn gương mặt kia, gương mặt và Tiểu Tháp đã quây lấy nhau, ai cũng không làm gì được ai!
Diệp Huyên không nhịn được liếc nhìn Tiểu Tháp!
Mẹ nó!
Hắn phát hiện, Tiểu Tháp này lúc trước là che giấu thực lực rồi!
Ngọn lửa mặt người này vô cùng kinh khủng, cho dù bản thân hắn cũng có chút e dè, mà lúc này, Tiểu Tháp lại có thể đánh được lâu như vậy!
Rõ ràng, lúc trước Tiểu Tháp đã che giấu thực lực!
Ngay lúc này, gương mặt kia đột nhiên dừng lại, nó nhìn Tiểu Tháp: “Tháp võ nhà ngươi, cũng có bản lĩnh đấy!”
Tiểu Tháp lạnh nhạt nói: “Ngươi đừng có ra vẻ trước mặt ta, ông đây nói cho ngươi biết, dưới tam kiếm, ta vô địch! Trên tam kiếm, ông đây một đổi một!”
Nói rồi, nó lập tức lao về phía gương mặt kia!
Diệp Huyên đen mặt, mẹ nó, Tiểu Tháp bây giờ lại còn biết ra vẻ nữa!
Còn một đổi một nữa!
Mẹ nó!
Quá mất mặt!