Diệp Huyên nhìn chằm chằm Mộ Hư: “Bình thường ta không sử dụng ngoại vật!”
Mộ Hư lạnh lùng nhìn Diệp Huyên: “Không phải ngươi muốn công bằng sao? Ngươi sử dụng ngoại vật là công bằng rồi? Nào, sử dụng ngoại vật đi!”
Diệp Huyên im lặng một lát rồi đáp: “Ta cảm thấy sử dụng ngoại vật không tốt lắm, chúng ta vẫn nên đánh một trận công bằng thì hơn!”
Mộ Hư nổi giận: “Ngươi sử dụng ngoại vật thì sẽ là một trận chiến công bằng rồi, mau sử dụng đi!”
Diệp Huyên gật đầu: “Được!”
Dứt lời, kiếm trong tay hắn biến thành kiếm Thanh Huyên, hắn vung tay.
Một tia kiếm quang chém xuống trước ngực Mộ Hư.
Ầm!
Kính Động Thiên kia lập tức vỡ tan, cùng lúc đó, thân thể của Mộ Hư cũng biến mất, mà kiếm Thanh Huyên đã cắm trước ngực lão ta.
Mọi người xung quanh đều hoá đá!
Mộ Hư đờ đẫn nhìn Diệp Huyên: “Ngoại vật của ngươi… mạnh thế…”
Giết ngay lập tức!
Những người có mặt đều hóa đá tại chỗ.
Ngay cả nhóm Lâm Giang từ Đại Linh Thần Cung cũng ngây ra như phỗng, đầu óc trống rỗng.
Mộ Hư là người nào?
Là Động chủ đương nhiệm của Tiểu Động Thiên!
Đại Thánh Nhân đỉnh cao!
Không hề có chút giả dối nào trong cảnh giới!
Vậy mà lại bị Diệp Huyên hạ gục chỉ trong một kiếm!
Cảnh tượng trước mắt tựa như một giấc mơ.
Thậm chí ngay cả Diệp Huyên còn thấy khiếp sợ.
Đây là lần đầu tiên hắn vận dụng kiếm Thanh Huyên.
Không ngờ nó lại kinh khủng đến vậy!
Chỉ bằng một kiếm đã hủy diệt một món siêu Thần vật cấp Cổ Thần, không những thế còn giết luôn đã Mộ Hư!
Quá mức đáng sợ!
Đã vậy hắn hoàn toàn không dùng kiếm kỹ nào cả, chỉ đơn giản vung kiếm chém ra.
Nếu dùng Rút Kiếm Định Sinh Tử hoặc thuật phi kiếm...