Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà An Liên Vân ở bên cạnh không khỏi nhìn về phía Diệp Huyên, ánh mắt thoáng lộ vẻ kinh ngạc.  

Trưởng lão của Phương Thốn Tông ở bên cạnh nàng cũng thoáng sững sờ vì không ngờ Diệp Huyên sẽ đề nghị Phương Thốn Tông thu nhận trước... Như thế chẳng phải Phương Thốn Tông ngồi không cũng hưởng lợi sao? Nếu mười người trước đó mà Đạo Linh Cung và Vạn Đạo Tông không tranh giành thì Phương Thốn Tông hưởng trọn rồi còn gì!  

Trưởng lão liếc mắt nhìn Diệp Huyên, lúc này đây, ông ta đột nhiên thấy Diệp Huyên vừa mắt hơn rất nhiều.  

Đối diện với Diệp Huyên, sắc mặt Vạn Tinh Hàn hết sức khó coi.  

Nếu ông ta đồng ý, khác nào để Phương Thốn Tông hưởng lợi? Nếu ông ta không đồng ý, đồng nghĩa với đắc tội Phương Thốn Tông rồi?  

Nghĩ đến đây, đôi mắt của Vạn Tinh Hàn nheo lại, lúc này ông ta mới nhận ra, hình như ông ta bị tên khốn nạn này lừa rồi.  

Dường như nghĩ đến điều gì đó, Vạn Tinh Hàn đột nhiên bật cười: “Diệp công tử, ta có thể hỏi ngươi một vấn đề không?”  

Diệp Huyên đang định nói gì đó thì Vạn Tinh Hàn đột ngột hỏi: “Ngươi đến để chiêu mộ nhân tài, hay là đến để tán gái?”  

Đám đông: “..”.  

...  

Đến tuyển người hay đến tán gái thế hả?  

Câu nói đó vừa được thốt ra thì không khí tại đó liền trở nên kì lạ.  

Thần sắc An Liên Vân có chút khác thường.  

Mấy người Lý Cảnh ở bên cạnh cũng có biểu cảm khác lạ, thật ra bọn họ không hiểu gì về Diệp Huyên cả, có điều vì A Đạo Linh nên bọn họ vẫn tôn trọng Diệp Huyên.  

Vì bọn họ tin tưởng A Đạo Linh.  

Nhưng bọn họ không ngờ Diệp Huyên lại muốn nhường mười thiên tài cho Phương Thốn Tông.  

Nếu nhường mười vị trí cho Phương Thốn Tông thì có nghĩa là Đạo Linh Cung phải tranh mười vị trí khác với Vạn Đạo Tông, cũng tức là có thể đến cuối cùng Đạo Linh Cung chỉ có được năm thiên tài, hoặc thậm chí là ít hơn nữa.  

Giống như những gì Vạn Tinh Hàn nói, rốt cuộc tên này đến để tuyển người hay là đến để tán gái đây?  

Chính vào lúc đó, đột nhiên Diệp Huyên mỉm cười, nói: “Ta bằng lòng nhường mười vị trí cho cô nương Liên Vân, còn về phần Vạn Đạo Tông ngươi có nhường hay không thì đó là chuyện của các ngươi”.  

Vạn Tinh Hàn nghe thấy lời của Diệp Huyên từ phía xa thì nheo hai mắt lại, có một sự buốt lạnh thoáng qua từ tận sâu trong đáy mắt.  

Diệp Huyên lại đá trái bóng qua cho ông ta, vẫn là vấn đề đó, không nhường thì nhất định sẽ đắc tội với Phương Thốn Tông nhưng nếu nhường thì có nghĩa là Vạn Đạo Tông phải tranh mười vị trí với Đạo Linh Cung, vậy thì lỗ quá.  

Làm sao đây?  

Vạn Tinh Hàn bỗng rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan.  

An Liên Vân ở bên cạnh Diệp Huyên hạ giọng nói: “Ngươi làm vậy thì làm sao ăn nói với tỷ ngươi, cung chủ A Đạo Linh?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK