Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dứt lời, hắn liền muốn đi.  

Mà lúc này, Linh Thiên đột nhiên nói: “Chờ chút!”  

Diệp Huyên nhìn Linh Thiên: “Sao vậy?”  

Linh Thiên trầm giọng nói: “Ta hiểu ngươi muốn mạo hiểm, muốn kích thích, thế nhưng chỗ kia thật sự không đơn giản chút nào, sau khi ngươi tới đó nhớ phải cực kỳ cực kỳ cẩn thận!”  

Diệp Huyên gật đầu: “Ừ!”  

Linh Thiên khẽ gật đầu: “Bảo trọng!”  

Diệp Huyên cười nói: “Gặp lại sau!”  

Nói xong, hắn liền ngự kiếm, biến mất ở cuối chân trời.  

Linh Thiên nhìn Diệp Huyên lướt vụt ở phía chân trời xa xa, lông mày khẽ nhíu.  

…  

Diệp Huyên rời khỏi lục giới, đi thẳng đến Tử Nhân giới!”  

Tử Nhân giới!  

Hắn không hề sợ hãi!  

Vì sao ư?  

Bởi vì nghe xong cái tên này hắn liền biết nơi đó tràn đầy tử khí, mà hắn thì có thể hấp thu được tử khí! Còn nữa, với thực lực hiện giờ của hắn, nếu rút kiếm Thanh Huyên ra thì nào ai dám giao đấu ngoài tam kiếm chứ?  

Hắn không dám tự nhận bản thân vô địch, nhưng hắn cảm thấy trong thiên hạ này ngoài tam kiếm ra thì không có ai có thể làm đối thủ của hắn!  

Nghĩ tới đây, Diệp Huyên không khỏi bật cười, có vẻ hắn hơi kiêu ngạo rồi thì phải!  

Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, giờ chúng ta nên giả bộ khiêm tốn hay giả bộ huênh hoang?”  

Diệp Huyên ngẫm nghĩ một lát rồi đáp: “Ngươi thấy sao?”  

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Hay là chúng ta giả heo ăn thịt hổ nhỉ? Ta cảm thấy như vậy khá ổn. Làm bộ yếu quá để mấy kẻ ngu ngốc tới khiêu khích, sau đó chúng ta đánh bọn chúng tan tành, rồi tiếp nữa đến cái đám thông minh hơn tới thì sẽ lập tức chịu thua chúng ta, nếu như kẻ địch không có IQ gọi chống lưng tới thì chúng ta lại tiếp tục…”  

Diệp Huyên: “…”  

Tiểu Tháp tiếp tục nói: “… Vờ huênh hoang cũng được, dù sao với thực lực hiện giờ, chẳng kẻ nào có thể đánh nhau với chúng ta ngoài tam kiếm! Mà tam kiếm thì lại là người mình, nếu đã vậy, tại sao chúng ta không huênh hoang tí? Tại sao không làm vậy chứ?”  

Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi đáp: “Có lý đấy!”  

Dứt lời, hắn bật cười ha hả, tăng thêm tốc độ.  

Không lâu sau, Diệp Huyên và Tiểu Tháp đã tới Tử Nhân giới.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK