Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi rời khỏi đại điện, Mạc Tà đi lên một đỉnh núi, hắn ta ngồi xếp bằng dưới đất, chậm rãi nhắm mắt lại, đặt tay lên trên hai chân.

Lúc này, trong đầu hắn ta tràn đầy hình ảnh của trận đại chiến lúc trước.

Sau trận chiến này, hắn ta cũng phát hiện rất nhiều điểm thiếu sót của mình, ngoài ra còn lĩnh ngộ được rất nhiều điều!

Đặc biệt là trận chiến với Diệp Huyên, đem lại lợi ích không nhỏ!



Khoảng thời gian tiếp theo, người của Ma Kha tộc và tinh vực Vị Ương đều đang dưỡng thương.

Vì bọn họ đều biết Dị vực và tinh vực Thiên Hà sẽ kéo nhau trở lại! Mà ngày cao thủ của bọn họ quay lại, cũng chính là lúc phải quyết chiến.

Trong nhà đá, Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất, trước mặt hắn là thanh kiếm Ma Kha kia!

Sau khi đắc tội Tiểu Linh Nhi, thanh kiếm này không ngừng bị Tiểu Linh Nhi đuổi theo, Diệp Huyên thấy Tiểu Linh Nhi mãi không bớt giận, bèn đưa nó ra ngoài.

Kiếm Ma Kha!

Nhìn kiếm trước mặt, Diệp Huyên im lặng.

Lực lượng Ma Kha!

Trước đó hắn đã được cảm nhận lực lượng này rồi, lực lượng vô cùng mạnh mẽ, cảm giác đó thật sự quá đã!

Nhưng lực lượng này vẫn luôn muốn điều khiển hắn!

Đây là một thanh kiếm hai lưỡi!

Lúc này, giọng nói của Tiểu Hồn vang lên trong đầu Diệp Huyên: “Tiểu chủ, kiếm này không đơn giản đâu”.

Diệp Huyên vội hỏi: “Sao lại không đơn giản?”

Tiểu Hồn nói: “Kiếm này tự có khởi nguyên của lực lượng, giống như vô cùng vô tận vậy, kiếm thế này cực kỳ hiếm thấy, ngoài ra, đôi đồng tử trên kiếm cũng rất kỳ lạ”.

Diệp Huyên hỏi: “Kỳ lạ? Có ý gì?”

Tiểu Hồn nói: “Không biết, ta chỉ cảm thấy rất kỳ lạ, chắc chắn kiếm này cũng có cấp bậc Tạo Hóa Cảnh, hơn nữa còn là Tiên Thiên Tạo Hóa Cảnh”.

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Thần khí Tạo Hóa Cảnh còn chia cả Tiên Thiên Hậu Thiên à?”

Tiểu Hồn đáp: “Đúng thế, Tạo Hóa Cảnh chia làm ba loại, thứ nhất là Hậu Thiên Tạo Hóa Cảnh, đây là do con người tạo ra, uy lực có hạn; thứ hai là Tiên Thiên, bảo vật Tạo Hóa Cảnh này không phải con người tạo ra, có thể nói là nó vốn dĩ đã có rồi, chỉ là sau đó cũng có con người nhúng tay vào. Ví dụ như ta, ta ở Minh tộc hấp thụ hồn phách mấy vạn năm, dùng hồn phách ngưng tụ hồn phách của mình, cuối cùng mới có chủ nhân cũ tạo nên thân xác cho ta”.

Diệp Huyên gật đầu: “Hiểu rồi! Kiếm Ma Kha này cũng giống thế, đúng không?”

Tiểu Hồn nói: “Không khác lắm”.

Diệp Huyên lại hỏi: “Vậy loại thứ ba thì sao?”

Tiểu Hồn trầm giọng nói: “Nhân tạo”.

Diệp Huyên sửng sốt.

Tiểu Hồn giải thích: “Có vài bảo vật Tạo Hóa Cảnh con người làm ra mạnh hơn bảo vật Tiên Thiên Tạo Hóa Cảnh. Con người đạt tới trình độ nhất định thật sự có thể nghịch thiên”.

Diệp Huyên nhìn kiếm Ma Kha trước mặt, không thể không nói, thanh kiếm này và kiếm Trấn Hồn đều khá nghịch thiên. Vấn đề lớn nhất là kiếm này hơi khác kiếm Tiểu Hồn, Tiểu Hồn chủ động nhận hắn làm chủ, còn kiếm này thì không có ý đó, không chỉ không có, ngược lại còn muốn điều khiển hắn!

Một thanh kiếm rất biết suy nghĩ!

Một lát sau, Diệp Huyên cất kiếm Ma Kha, sau đó rời khỏi nhà đá.

Diệp Huyên đi tới trước hang núi ở Ma Kha tộc, hắn vừa đến, một thanh niên đã xuất hiện trước mặt hắn.

Người đó chính là Tả Thanh!

Tả Thanh nhìn Diệp Huyên, cười khẽ: “Diệp huynh có chuyện gì sao?”

Diệp Huyên gật đầu: “Ta muốn gặp hắn!”

Đương nhiên Tả Thanh biết Diệp Huyên nói tới ai, lập tức gật đầu: “Đi theo ta!”

Diệp Huyên nhanh chóng đi theo Tả Thanh đến một đỉnh núi, thấy Diệp Huyên, Mạc Tà vốn còn đang ngồi đứng dậy, hắn ta đi tới trước mặt Diệp Huyên, Diệp Huyên cười khẽ, sau đó mới xòe tay phải ra, kiếm Ma Kha xuất hiện trong tay hắn, hắn đưa kiếm tới trước mặt Mạc Tà.

Mạc Tà nhìn Diệp Huyên: “Diệp huynh…”

Diệp Huyên cười nói: “Vật về nguyên chủ!”

Diệp Huyên hắn không phải thổ phỉ, không phải đồ của mình, hắn tuyệt đối sẽ không cần, đặc biệt là đây còn do người ta cho hắn mượn.

Không biết xấu hổ cũng phải có giới hạn!

Mạc Tà cầm lấy kiếm, một lát sau, hắn lại đưa kiếm cho Diệp Huyên, Diệp Huyên khó hiểu: “Sao thế?”

Mạc Tà nói: “Kiếm này ở lại Ma Kha tộc ta chỉ sẽ khiến nó bị mai một thôi, ở trong tay huynh, nó mới có thể nở rộ hào quang”.

Diệp Huyên trầm giọng nhắc nhở: “Đây là bảo vật Tạo Hóa Cảnh đấy!”

Mạc Tà cười nói: “Ta biết!”

Nói xong, hắn ta nhìn Diệp Huyên: “Tiếp sau đây, Ma Kha tộc sẽ liên thủ với tinh vực Vị Ương, chúng ta còn có thể sống sót hay không cũng là vấn đề”.

Nói đến đây, hắn ta quay đầu nhìn về phía chân trời, nhẹ giọng nói: “Ân oán giữa Ma Kha tộc và tinh vực Vị Ương…”

Hắn ta lắc đầu một cái: “Lần này nếu không chống lại được, những thứ này đều không còn ý nghĩa gì nữa”.

Diệp Huyên gật đầu: “Mạc huynh, ta có một chuyện không hiểu, vì sao Dị vực và tinh vực Thiên Hà phải tiêu diệt Ma Kha tộc và tinh vực Vị Ương? Muốn cướp địa bàn ư?”

Mạc Tà đáp: “Đại khái là thế!”

Hắn ta vừa nói vừa nhìn lên chân trời: “Xung quanh có rất nhiều tinh vực, tinh vực Thiên Hà, Dị Vực, tinh vực Vị Ương, tinh vực Linh Hư… Mà bây giờ chỉ có tinh vực Linh Hư và tinh vực Vị Ương là có thể sống được. Tinh vực Linh Hư cách chúng ta xa nhất, xung quanh có nhiễu loạn không gian, hoàn toàn không thể bố trí Truyền Tống Trận, hơn nữa Linh Hư Tinh Cung thực lực mạnh mẽ, cho nên tinh vực Vị Ương mới là sự lựa chọn tốt nhất của mọi người!”

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Không thể sống được? Là linh khí biến mất sao?”

Mạc Tà gật đầu: “Mỗi một thế giới đều có linh khí, ví dụ như tinh vực Vị Ương này cũng có bản nguyên chi khí, nhưng những linh khí này đều không phải vô cùng vô tận, cuối cùng cũng sẽ có ngày cạn kiệt”.

Hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía Táng Thiên trường thành, nhẹ giọng nói: “Linh khí ở tinh vực Vị Ương còn có thể duy trì được khoảng một trăm năm nữa”.

Diệp Huyên gật đầu một cái: “Hiểu rồi”.

Hắn hơi do dự, sau đó lại hỏi: “Ma Kha tộc với tinh vực Vị Ương hoàn toàn có thể sinh tồn cùng nhau mà, không phải sao?”

Mạc Tà cười nói: “Lúc mới đến đây, Ma Kha tộc là muốn chinh phục tinh vực Vị Ương, độc chiếm nó… Mà những thế lực kia của tinh vực Vị Ương chắc chắn sẽ không cho phép thế lực bên ngoài nhúng tay vào lợi ích của bọn họ… Cho nên hai bên hoàn toàn không thể nói chuyện đàng hoàng được, hiểu không?”

Diệp Huyên im lặng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK