Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà lúc này, nhìn thấy cô gái váy trắng lại xem thường chủ nhân bút Đại Đạo, ông ta không cam tâm!  

Cô gái váy trắng nhìn Mục Hình Chi: “Yếu cũng không sao cả, chỉ sợ một người không biết mình yếu đến thế nào, đó mới đúng là chuyện đáng buồn!”  

Mục Hình Chi quát lên: “Nếu ngươi đã cảm thấy chủ nhân bút Đại Đạo yếu, vậy tại sao ngươi không đi khiêu chiến ông ta?”  

Vẻ mặt cô gái váy trắng bình tĩnh: “Ngươi sẽ chủ động đi khiêu chiến với một con kiến sao?”  

Chủ nhân bút Đại Đạo: “…”  

Mục Hình Chi ngây người, còn muốn nói gì đó thì lúc này, chữ “Đạo” của Diệp Trần ở bên cạnh lập tức tỏa ra luồng sức mạnh kinh người, đánh về phía Mục Hình Chi.  

Ầm ầm!  

Mục Hình Chi bị tiêu diệt hoàn toàn!  

Chủ nhân bút Đại Đạo ra tay rồi!  

Lúc này, trong cấm địa Thần Hoang, rất nhiều người bị giam cầm đều bắt đầu run rẩy!  

Bọn họ cảm nhận được hơi thở của chủ nhân bút Đại Đạo rồi!  

Thanh Nhi nhìn Diệp Trần bên cạnh, nheo hai mắt, rõ ràng, đối với chuyện chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên ra tay, nàng không vui chút nào!  

Lúc này, Diệp Huyên bỗng nói: “Bỏ đi! Diệp Trần huynh cũng là người mình!”  

Lúc này Thanh Nhi mới dời tầm mắt!  

Thấy vậy, Diệp Trần thở phào một hơi, khoảnh khắc vừa rồi, y cảm giác như bản thân sắp chết rồi!  

Sau khi Mục Hình Chi bị giết chết, Tần Quan vội cầm lấy nhẫn chứa đồ của đối phương!  

Lúc này, Thanh Nhi nhìn ông lão từ Vị Lai Vực bên cạnh, vẻ mặt ông lão lập tức thay đổi, vội vàng kính cẩn nói: “Tiền bối!”  

Lúc này, thân thể ông ta cũng đang run lẩy bẩy.  

Thực lực Mục Hình Chi kia rất đáng sợ, thế nhưng, đối phương lại không có sức chống trả ở trước mặt cô gái này, đồng nghĩa, đến ông ta cũng không có sức phản kháng!  

Vẫn nên chịu trận!  

Thanh Nhi nhìn ông lão: “Vô dụng!”  

Ngay khi dứt lời, một thanh kiếm đã xuyên qua trán ông lão!  

Ầm!  

Ông lão lập tức bị ghim chặt tại chỗ!  

Sắc mặt ông lão bỗng thay đổi, ông ta vội nói: “Các hạ, ta đến từ Vị Lai Vực, ta là người của cấm địa!”  

Cấm địa!  

Cấm địa Vị Lai Vực, nơi đó ở Vị Lai Vực cũng giống như thần vậy!  

Thanh Nhi nhìn ông lão: “Vị Lai Vực ở nơi nào? Chỉ hướng đi!”  

Ông lão chần chừ, sau đó nâng tay phải lên chỉ: “Bên kia…”  

Ông lão vừa dứt lời, kiếm Hành Đạo bỗng bay đi.  

Tại Vị Lai Vực, cấm địa. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK