Bạch tiên sinh hỏi: "Tính cách thì sao?"
A Quỷ im lặng một lát rồi nói: "Tính tình có chút nóng nảy, ra tay sẽ liều mạng, năng lực thực chiến và cận chiến đều không tệ, là một kẻ hung hãn".
Nói đến đây, gã nhìn về phía Bạch tiên sinh: "Người sợ hắn sẽ là 'nàng ta' thứ hai sao?"
Bạch tiên sinh gật đầu: "Ta đã tra tư liệu về hắn rồi, người này từ Thanh Thành đến bây giờ, làm việc rất quả quyết, phải nói là tàn nhẫn, đối xử với kẻ địch chưa bao giờ nương tay, không hề nể mặt!"
A Quỷ nói: "Hắn biết cách thay đổi theo tình hình".
Bạch tiên sinh cười nói: "Cậu nói đến chuyện hắn nhận sai sao?"
A Quỷ gật đầu: "Thật sự không ngờ đến!"
Bạch tiên sinh cười nói: "Ta cũng bất ngờ".
Nói xong, ông quay đầu nhìn về phía chân trời xa xa, nhẹ giọng nói: "Hi vọng hắn không phải 'nàng ta' thứ hai..."
...
Diệp Huyên về nhà đá của Chiến Quân.
Chữa thương!
Diệp Huyên ngồi xếp bằng trên mặt đất, bắt đầu điên cuồng hấp thụ Tử Nguyên Tinh, mà trong đầu hắn vẫn đang nhớ lại trận chiến vừa nãy với Đường béo!
Chiến đấu với Đường béo khiến hắn ngộ ra được bây giờ hắn vẫn còn thiếu sót, nhất là thân thể và cận chiến, tuy hắn đã được máu rồng tôi luyện qua, nhưng vẫn chênh lệch rất nhiều so với Đường béo. Đừng nói là Đường béo, hắn còn không bằng cả Chiến Quân!
Thân thể của những người này đều luyện ra được qua muôn vàn thử thách!
Mà cơ thể hắn thì thiếu hụt những rèn luyện như thế này!
Ngoài ra, hắn phát hiện uy lực phi kiếm của mình vẫn chưa đủ mạnh! Giống như lần trước, phi kiếm của hắn tuy có thể phá tan sự phòng ngự của Đường béo, nhưng lại không gây ra đòn trí mạng!
Uy lực của phi kiếm cần phải trở nên mạnh mẽ hơn!
Sau một canh giờ, thân thể Diệp Huyên đã gần như khôi phục hoàn toàn, hắn nhìn về phía Chiến Quân: "Nơi này có chỗ nào tu luyện không?"
Chiến Quân lắc đầu: "Không có..."
Nói xong, hắn ta nhìn Diệp Huyên: "Huynh muốn tìm một chỗ không người à?"
Diệp Huyên gật đầu.
Chiến Quân suy nghĩ một chút rồi nói: "Ngoại thành tầm trăm dặm về phía đông có một dãy núi, nơi đó rất yên tĩnh, huynh có thể đến đó tu luyện!"
Diệp Huyên gật gật đầu: "Đã rõ!"
Nói xong, hắn đứng dậy đi ra ngoài, như nghĩ đến điều gì, hắn búng tay một cái, một chiếc nhẫn chứa đồ bay đến trước mặt Chiến Quân, trong nhẫn chứa đồ là một triệu Tử Nguyên Tinh!
Chiến Quân ngây cả người, đang định nói chuyện thì Diệp Huyên đã biến mất không còn tăm hơi.
Chiến Quân lắc đầu nở nụ cười, nhìn về phía Trọc: "Tên này..."
Nói xong, hắn ta nhớ đến điều gì đó nên nghiêm túc lại: "Trọc này, ngươi nói vừa rồi Diệp huynh đã dốc hết toàn lực chưa?"
Trọc liếc nhìn Chiến Quân: "Ngươi phí lời thế? Huynh ấy và Đường béo đều chưa dốc hết toàn lực!"
Chiến Quân cười hì hì: "Vậy ngươi nói ai mạnh hơn?"
Trọc trầm mặc.
Chiến Quân nhẹ giọng nói: "Ai cũng bảo sức chiến đấu của kiếm tu đều mạnh mẽ, lúc trước ta không tin lắm, bây giờ thấy Diệp huynh thì ta không còn nghi ngờ nữa! Vừa nhớ lại cảnh đối chiến lúc nãy của Diệp Huyên và Đường béo, trận kiếm khí đầy trời ấy khiến ta thấy tê cả da đầu!"
Trọc cũng khẽ gật đầu, trận chiến của Diệp Huyên và Đường béo ban nãy, kiếm khí ngang dọc, hơn nữa kiếm của Diệp Huyên quá nhanh, nhanh đến mức khó có người tránh né được!
Một lát sau, Trọc trầm giọng nói: "Cố gắng lên!"
Chiến Quân cũng gật đầu, ở đây, mỗi người đều cảm nhận được áp lực cực lớn!
Bởi vì người bên cạnh ai cũng ưu tú cả!
...
Diệp Huyên rời khỏi trường thành đi về phía đông, chỉ chốc lát, hắn đã thấy được dãy núi Chiến Quân nói kia!
Sau khi vào núi, Diệp Huyên nhìn quanh bốn phía, cuối cùng hắn đi vào một khu rừng rậm rạp, tìm một mảnh đất trống rồi ngồi xuống.
Lúc này, trong đầu hắn hiện lại cảnh A Quỷ đánh hắn.
Vừa bắt đầu, hắn cho rằng tốc độ của A Quỷ quá nhanh, nhưng cuối cùng hắn phát hiện, không chỉ tốc độ của A Quỷ nhanh, mà còn một nguyên nhân nữa, chính là đối phương hình như biết được hắn sẽ ra chiêu gì tiếp theo!
Ý thức!
Diệp Huyên biết, đây là ý thức chiến đấu!
Chỉ có người trải qua vô số trận chiến sinh tử mới nắm giữ được loại ý thức chiến đấu mạnh mẽ nhường này!
Bản thân hắn từ Thanh Thành đến đây, cũng trải qua vô số trận chiến, nhưng hiển nhiên không thể so được với A Quỷ, vẫn còn kém nhiều lắm! Đừng nói A Quỷ, ngay cả Chiến Quân, Trọc hay Đường béo hắn cũng không sánh bằng!
Tu luyện!
Diệp Huyên hít sâu một hơi, một lát sau, xung quanh hắn xuất hiện từng thanh kiếm khí, vừa bắt đầu chỉ có ba thanh, nhưng càng lúc lại càng nhiều lên, chưa đến một phút, xung quanh hắn đã hình thành ba mươi thanh kiếm khí!
Một lát sau, Diệp Huyên chập hai tay lại: "Hợp!"
Vừa dứt lời, ba mươi thanh kiếm khí đột nhiên dung hợp lại, ngưng tụ thành một thanh kiếm khí siêu cấp!
Mà lúc này, sắc mạnh của Diệp Huyên lập tức tái lại!
Bấy giờ, hai tay Diệp Huyên đột nhiên vung về phía trước.
Xoẹt!
Kiếm khí siêu cấp chém thẳng xuống!
Ầm!
Mảnh đất trước mặt Diệp Huyên lập tức nứt toác!
Diệp Huyên lắc đầu, dù uy lực đã lớn hơn, nhưng không quá mạnh, hơn nữa còn tiêu hao sức lực quá nhiều, thời gian ngưng tụ kiếm quá lâu, nếu đối địch với người khác, đối phương chắc chắn không cho hắn nhiều thời gian như vậy!
Diệp Huyên ngồi trầm tư một lúc rất lâu, khoảng chừng một canh giờ sau, hắn đột nhiên đứng lên, một khắc sau, trước mặt hắn xuất hiện một thanh kiếm khí, chốc lát, thanh kiếm khí này ngày càng nhỏ, cuối cùng, nó đã teo lại chỉ còn chừng một ngón tay...
Mà nương theo thanh kiếm khí ngày càng nhỏ này, không gian xung quanh nó đột nhiên bắt đầu nứt ra...
Danh Sách Chương: