Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc bình thường thì nó còn dám giỡn nhây, nhưng Diệp Huyên hiện nay rõ ràng không bình thường chút nào, nó mà dám giỡn thì ăn đập là cái chắc.  

Nhưng nó vẫn vững tin Diệp Huyên đang giả điên.  

Bởi vì trước đó hắn chỉ đấm nó chứ không dùng kiếm Thanh Huyên chém, mà thanh kiếm ấy có thể làm tổn thương đến căn nguyên của nó.  

Rõ ràng là đang giả ngu giả điên mà.  

Nhưng nó không dám nói.  

Vì sợ bị đánh.  

Người điên không đáng sợ, đáng sợ là người giả điên lẫn giả ngu.  

Nhưng nó cũng muốn biết vì sao Tiểu chủ vẫn có thể thanh tỉnh sau khi kích hoạt huyết mạch?  

Chẳng lẽ là huyết mạch không tinh thuần?  

Đúng lúc này, Diệp Huyên mở bừng mắt. Thời không trước mặt hắn bị nhuộm thành màu máu với tốc độ cực nhanh, chẳng mấy chốc mà thời không suốt mấy triệu trượng đã thành biển máu.  

Diệp Huyên vừa xoay người, toàn bộ chân trời đã trở thành biển máu.  

Chỉ trong chốc lát, hắn đi đến phía trên Vân giới, khiến bọn Tông Thủ thấy được đều bày ra vẻ mặt xấu xí.  

Mẹ nó chứ!  

Thằng này lại đến nữa!  

Tông Thủ chưa kịp mở miệng thì Diệp Huyên đã hóa thành kiếm quang chém tới.  

Gã ta nheo mắt lại, la lên: “Phòng thủ!"  

Hàng loạt chùm tia sáng phóng từ Vân giới lên cao tít.  

Diệp Huyên không tiếp tục thủ nữa mà lao tới.  

Hắn vung kiếm chém xuống.  

Xoẹt!  

Một tia sáng bị chẻ đôi, nhưng một khắc sau lại có vô số chùm sáng khác nhấn chìm hắn.  

Ầm!  

Diệp Huyên bị đánh bay đi mấy nghìn trượng.  

Đám Tông Thủ thở phào nhẹ nhõm, nhưng rồi lại thấy Diệp Huyên biến mất.  

Xoẹt!  

Một tia kiếm quang màu máu lao tới từ chân trời.  

Ầm!  

Một chùm sáng bị nó chém vỡ, nhưng sau đó lại có vô vàn chùm sáng khác bắn lên từ Vân giới. Diệp Huyên chém được cái này thì lại bị vô số cái khác nhấn chìm.  

Hắn cũng không lùi bước mà vẫn điên cuồng vung kiếm. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK