Lúc này, Triệu Thanh đột nhiên cười nói: “Diệp công tử, nếu ngươi chủ động giao ra những mỏ Thiên cực tinh đó, ta có thể cho ngươi chết vẻ vang một chút!”
Diệp Huyên cười nói: “Mỏ Thiên cực tinh ở ngay trong cơ thể ta, ngươi có thể tự đến lấy!”
Triệu Thanh nheo mắt lại: “Diệp công tử, đến lúc này rồi mà ngươi vẫn muốn dọa dẫm ta sao?”
Diệp Huyên lắc đầu cười: “Ngươi nói nhảm nhiều quá!”
Vừa dứt lời, hắn đột nhiên biến mất, chân trời, ánh mắt Triệu Thanh lộ vẻ dữ tợn, ông ta bước lên trước một bước rồi nện một quả đấm xuống!
Mà lúc này, Diệp Huyên đột nhiên chém ra một kiếm!
Không phải kiếm Thanh Huyên!
Nhưng trong một kiếm này, hắn sử dụng áp lực thời không của thời không thần bí kia!
Uỳnh!
Trong ánh mắt của mọi người, vậy mà Triệu Thanh kia lại bị kiếm này của Diệp Huyên chém cho lùi ra ngoài ngàn trượng, không chỉ như vậy, khoảng thời không nơi một kiếm của Diệp Huyên chém xuống cũng bị chôn vùi!
Bao gồm cả thời không tầng mười một!
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người nơi đây đều khiếp sợ!
Diệp Huyên không phải Mệnh Tri Cảnh, nhưng mà, tên này còn đáng sợ hơn Mệnh Tri Cảnh!
Mệnh Cách Cảnh chém lui Nguyên Thần Cảnh?
Trong bóng tối, Mộc Sâm và Huyền Cơ lão nhân vừa rời đi kia liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người đều mang theo rung động.
Bọn họ không ngờ Diệp Huyên lại yêu nghiệt như vậy!
Một Mệnh Cách Cảnh lại có thực lực kinh khủng như thế, quá đáng sợ rồi!
Bên khác, Hung Nghê đang li3m kẹo hồ lô cũng dừng lại, nàng ta nhìn về phía Diệp Huyên nơi xa, trong mắt tràn đầy không thể tin nổi.
Nàng ta không ngờ thực lực của Diệp Huyên lại đạt đến trình độ thế này!
Thực lực của người này tiến bộ cũng bi3n thái quá rồi?
Triệu Thanh ở đối diện Diệp Huyên cũng hơi ngơ ngác, ông ta không ngờ một kiếm vừa rồi của Diệp Huyên lại trực tiếp chém ông ta trọng thương, đúng vậy, là trọng thương!
Một kiếm vừa rồi của Diệp Huyên đã trực tiếp chém ông ta trọng thương, thậm chí suýt nữa hủy đi cơ thể, mặc dù ông ta sơ suất, nhưng Diệp Huyên cũng mới chỉ là Mệnh Cách Cảnh thôi!
Yêu nghiệt!
Triệu Thanh nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi thật sự cực kỳ yêu nghiệt!”
Diệp Huyên lắc đầu cười, thầm cảm thấy đáng tiếc, một kiếm vừa rồi còn thiếu chút sức mạnh, nếu không đã đủ để giết Triệu Thanh này trong chớp nhoáng.