Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì có một tia kiếm quang loé lên, đầu của Vương Tu lập tức rơi xuống!
Phụt!
Máu tươi bắn khắp nơi!
Tất cả mọi người đều hoảng hốt!
Diệp Huyên ra tay!
Ra tay ngay trong Lâm Lang Các!
Phải biết rằng Lâm Lang Các cấm mọi người đánh nhau!
Khi nãy Vương Tu cố ý nói như thế là vì muốn khích Diệp Huyên ra tay, rất xấu xa!
Nhưng bọn họ không ngờ rằng Diệp Huyên thật sự ra tay!
Điều khiến bọn họ bất ngờ nhất là Diệp Huyên còn gi3t chết Vương Tu trong nháy mắt!
Vương Tu là Tuyệt Trần Cảnh đấy!
Hơn nữa còn là người có thực lực trung bình trong nội môn!
Cứ thế bị gi3t chết rồi?
Một vài đệ tử nội môn của Đại Linh Thần Cung nhìn về phía Diệp Huyên bằng ánh mắt kiêng dè!
Lúc này, thật ra Vương Tu vẫn chưa chết hẳn.
Thân thể của gã bị Diệp Huyên chém đứt, nhưng linh hồn vẫn còn đó!
Có điều một tia kiếm quang đã cố định linh hồn của gã!
Lúc này trong mắt Vương Tu tràn đầy hoàn sợ, thật ra gã đã chuẩn bị tâm lý là Diệp Huyên sẽ ra tay bất cứ lúc nào, nhưng vào khoảnh khắc Diệp Huyên ra tay, gã vẫn không tránh được!
Một kiếm mà gã cũng không thể đỡ!
Lúc này, A Mạc cô nương đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyên bằng ánh mắt lạnh lùng, nàng ta đang định cất lời thì Diệp Huyên đột nhiên động tâm niệm.
Oanh!
Linh hồn của Vương Tu biến thành hư vô, ngay cả ý thức cũng không còn!
Hoàn toàn đi đời!
Thấy cảnh này, A Mạc nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Diệp công tử, ở Lâm Lang Các, cấm đánh nhau!”
Diệp Huyên chớp mắt: “Cấm đánh nhau ư?”
A Mạc nhìn Diệp Huyên bằng ánh mắt lạnh như băng.