Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Người này rốt cuộc là ai?  

Dám không nể nang Thần Đạo Quốc và Linh Sơn, đây là muốn chết chăng?  

A Đạo Linh kia cũng sững ra. Tên này dám trực tiếp xóa sổ bóng mờ của sư tôn ả ta?  

Mấu chốt là hắn còn không nể nang gì Thần Đạo Quốc và Linh Sơn!  

Đây là lần đầu tiên có người dám làm vậy với ả!  

Đôi mắt A Đạo Linh nhìn Diệp Huyên như những mũi dao nhọn hoắt muốn đâm xuyên hắn: “Ngươi có biết mình đang làm gì không?"  

Diệp Huyên không nhiều lời, chỉ xuất hiện trước mặt ả ta, vung kiếm chém ra.  

Xoẹt!  

Kiếm quang lóe lên, linh hồn A Đạo Linh đã bị xóa sổ.  

Biến mất triệt để, ngay cả cơ hội luân hồi cũng không còn.  

Những cường giả đang ẩn náu kia không khỏi hít vào một hơi.  

Người này giết thật! Lại còn mạt sát một cách tuyệt tình, ngay cả cơ hội luân hồi cũng không cho.  

Chẳng khác gì công khai vả vào mặt Thần Đạo Quốc và Linh Sơn.  

Thiếu niên này là thần thánh phương nào?  

Bên kia, sắc mặt Trần thống lĩnh trắng bệch như giấy, cả người run lẩy bẩy.  

Công chúa A Đạo Linh cứ thế mà bị giết ư?  

Chém chết A Đạo Linh rồi, Diệp Huyên xoay người rời đi.  

Tiểu Tháp hỏi: “Sao Tiểu chủ không ráng nhịn? Người giết ả ta thế này lại dẫn đến vô vàn phiền phức”.  

Diệp Huyên nhàn nhạt nói: "Ta không phải rùa, vì sao phải co đầu rụt cổ?"  

Tiểu Tháp thở dài: "Vậy từ nay về sau người sẽ có thêm hai kẻ thù khổng lồ khác là Thần Đạo Quốc và Linh Sơn."  

Diệp Huyên cười: “Thế thì còn cách nào khác? Ngươi cũng thấy rồi, không phải ta kiếm chuyện với ả, là ả ức hiếp ta trước”.  

Tiểu Tháp im lặng.  

Diệp Huyên tiếp tục: “Nếu lúc ấy ta chịu khom lưng hành lễ thì sẽ không có phiền phức về sau, nhưng vì sao chúng ta lại phải cúi mình trước hạng người như ả hả Tiểu Tháp? Vì ả là công chúa Thần Đạo Quốc? Là Thánh nữ Linh Sơn? Ta mặc kệ! Ta chỉ biết: người không phạm ta, ta không phạm người; người phạm ta, ta ắt phạm người”.  

Tiểu Tháp: “Ta hiểu ý Tiểu chủ, cũng biết người có cốt khí. Vậy người định đối mặt với Linh Sơn và Thần Đạo Quốc thế nào đây?"  

Diệp Huyên nhún vai: “Đánh thắng thì đánh, không thắng thì chạy chứ gì nữa”.  

Tiểu Tháp: “Thế sao còn chưa chạy?"  

Diệp Huyên khẽ biến sắc: “Chúng đến rồi?"  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK