Sau khi Tiên Cổ Yêu đi, giọng nói của bút Đại Đạo chợt vang lên: "Ngươi thành thật hả?"
Diệp Huyên lạnh nhạt đáp: "Liên quan quái gì đến huynh!"
Bút Đại Đạo cả giận: "Nói chuyện khách sáo chút, cậu..."
Diệp Huyên cau mày: "Sao?"
Bút Đại Đạo im lặng một lát mới nói: "Cậu cứ tùy tiện là được!"
Diệp Huyên nhún vai, xoay người rời đi.
...
Diệp Huyên về tới đại điện của mình, song Thanh Khâu đã rời đi, còn đi đâu thì hắn cũng không biết. Song, Diệp Huyên cũng không lo cho Thanh Khâu, đừng nói người khác, giờ dù là hắn cũng chưa chắc thắng được cô nhóc kia!
Cô nhóc kia rất thần bí, dù là hắn e rằng cũng không làm gì được cô nhóc ấy! Đặc biệt là lúc cô nhóc đó cầm kiếm, hắn cảm thấy đừng nói là bút Đại Đạo, ngay cả kiếm thể vô địch là hắn cũng thấy tim đập nhanh nữa là.
Hay là kiếp trước cô nhóc kia là một kiếm tu?
Diệp Huyên lắc đầu, thôi không nghĩ nữa, tiếp tục tu luyện Sát Na Vô Địch!
Kiếm kỹ này vẫn là kiếm kỹ mạnh nhất vào lúc này của hắn. Đến giờ, hắn cũng chưa thi triển lần nào. Cái gì gọi là con bài chưa lật? Chưa dùng lần nào mới gọi là con bài chưa lật!
Một chiêu này phải dùng ở lúc quan trọng nhất, điều duy nhất khiến hắn buồn bực là chiêu này rất tốn tiền! Tuy giờ Diệp Huyên có rất nhiều tiền, nhưng mỗi lần tiêu hao đều khiến hắn vô cùng đau lòng!
Mà điều khiến hắn cạn lời hơn cả là đến bây giờ vẫn không có tin tức gì của Tần Quan!
Nếu như có phú bà kia thì mình có thể thoải mái hơn rất nhiều!
Mặc dù Tông tộc gì kia rất khủ ng bố, nhưng hắn tin rằng đối phương sẽ không ngăn được "Không Nói Võ Đức" và "Thần hạm Tinh Không" của Tần Quan.
Vừa nhớ tới cái thứ đó thì hắn lại tê cả da đầu.
Hơn nữa, người phụ nữ thật sự rất giàu! Thuộc về cái loại có thể dùng tiền đập chết ngươi.
Mà giờ, người phụ nữ này lại bặt vô âm tín!
Điều này khiến Diệp Huyên rất là cạn lời.
Hầy!
Diệp Huyên thầm thở dài trong lòng, thôi không nghĩ nữa, tiếp tục tu luyện.
...