Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe vậy, hàng lông mày của nữ tử lại một lần nữa nhíu chặt: “Pháp tắc kia là do nữ nhân ấy để lại… Nếu bây giờ cưỡng chế phá vỡ, đồng nghĩa với tuyên chiến, mà hiện giờ cũng chưa cần thiết phải làm vậy. Thế này đi, ta cho ngươi một thứ, vật này có thể giúp ngươi ở bên ngoài một thời gian.”  

Lời này vừa dứt, một tấm thẻ bài bằng gỗ đen tuyền đột nhiên xuất hiện trước mặt ông lão.  

Ông lão nhìn thẻ bài bằng gỗ kia, trên đó chỉ vẽ một chữ nhỏ màu đen: Sắc.  

Nữ tử nói thêm: “Vật này có thể cho phép các ngươi ở bên ngoài một canh giờ, sau một canh giờ, chữ biến mất, các ngươi phải quay về, nếu không, nữ nhân kia sẽ không tha cho các ngươi đâu.”  

Ông lão khẽ cúi người: “Đã rõ!”  

Nói xong, ông ta quay người rời đi.  

Bên trong điện, đôi mắt của bức tượng nữ tử kia chậm rãi nhắm lại.  

Sau khi ra khỏi đại điện, Mục Tôn mỉm cười.  

Vốn dĩ ông ta còn thấy hơi thấp thỏm.  

Bởi lẽ dù sao sau lưng Diệp Huyên cũng có một vị chí tôn, vì lẽ đó, ông ta lo lắng rằng vị chí tôn mà nhà mình ngưỡng vọng sẽ lo ngại vị chí tôn pháp tắc tối cao kia mà không để Nấm Mồ Thần Linh giết Diệp Huyên.  

Nhưng bây giờ xem ra ông ta đã nghĩ quá nhiều rồi.  

Vị chí tôn nhà mình không những không ngăn cản mà còn đồng ý giúp đỡ nữa.  

Đây đúng là niềm vui bất ngờ.  

Nụ cười bên khóe miệng Mục Tôn dần dần ngoác rộng ra: “Diệp Huyên, hi vọng đến lúc đó ngươi vẫn có thể cười được!”  

Nói xong, ông ta rảo bước biến mất ở nơi xa.  

...  

Ở một tòa Vân Đoan nào đó, bên trên Vân Đoan, có một hòn đảo.  

Một hòn đảo trong mây.  

Đạo Nhất ngồi trước một chiếc bàn gỗ, trên chiếc bàn trước mặt nàng ta có rất nhiều bùa chú.  

Đạo Nhất chăm chú nghiên cứu.  

Đúng lúc này, một nữ tử đột nhiên bước tới bên cạnh Đạo Nhất, Đạo Nhất ngẩng đầu nhìn nữ tử, trong ánh mắt nàng ta tràn ngập vẻ phấn khích: “Đây mới là pháp tắc vũ trụ thực thụ!”  

Nữ tử mỉm cười: “Rất kỳ diệu, đúng không?”  

Đạo Nhất gật đầu: “Vô cùng huyền diệu!”  

Nữ tử khẽ mỉm cười: “Đây mới chỉ là cơ sở, đợi khi nào ngươi nghiên cứu thông thấu mấy thứ này, ngươi sẽ phát hiện ra, cái gì mà đại thánh nhân, cái gì mà cổ thần, toàn là con sâu cái kiến hết!”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK