Mọi người: “…”
Tiểu Tháp hơi lúng túng!
Không ngờ chủ nhân lại làm lơ nó!
Bây giờ phải lấy lại mặt mũi thế nào đây?
Như nghĩ đến điều gì, Tiểu Tháp xoay người nhìn Diệp Huyên, tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Tiểu chủ, người thật sự là con ruột à?”
Diệp Huyên: “…”
Lúc này, người đàn ông trung niên trước mặt Tiểu Tháp chen miệng vào: “Ta đang đợi ngươi gọi người đây!”
Nghe vậy, Tiểu Tháp nổi giận, nó nhìn về phía người đàn ông trung niên: “Tiểu chủ của ta có một thanh kiếm, ngươi dám cầm nó không?”
Nó nói xong, Diệp Huyên rất phối hợp mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên chậm rãi bay đến trước mặt người đàn ông trung niên!
Lúc nên ra mặt thì phải ra mặt, lúc không nên, chắc chắn hắn sẽ không ra mặt!
Người đàn ông trung niên im lặng nhìn kiếm Thanh Huyên trước mặt.
Tiểu Tháp cười nhạt: “Sao nào, không dám à? Kiếm này là cho Thiên Mệnh tỷ tỷ - cường giả siêu cấp vũ trụ chế tạo đây, ngươi dám đụng vào nó không?”
Người đàn ông trung niên nhìn Tiểu Tháp, tỏ vẻ khinh thường: “Cường giả siêu cấp vũ trụ á? Đúng là buồn cười!”
Dứt lời, ông ta giơ tay phải cầm lấy kiếm Thanh Huyên!
Oanh!
Kiếm Thanh Huyên chợt dâng lên một lực lượng đáng sợ, nhưng một khắc sau, lực lượng đó đã bị người đàn ông trấn áp.
Người đàn ông trung niên hờ hững nói: “Để ta xem thử ngươi là thần thánh phương nào!”
Dứt lời, ông ta chậm rãi nhắm mắt lại, cùng lúc đó, kiếm Thanh Huyên cũng bắt đầu rung lên!
Thấy cảnh này, Tiểu Tháp lập tức thở phào nhẹ nhõm: “Tiểu Tháp ta thích những người tự tin giống ngươi đấy!”
Còn Diệp Huyên vẫn đứng yên ở một bên.
Tiểu Tháp không nhịn được quay đầu nhìn hắn, nó hơi do dự, sau đó hỏi: “Tiểu chủ, có phải người phát điên rồi không?”
Diệp Huyên: “…”
Lúc này, người đàn ông trung niên đột nhiên ngẩng đầu, ông ta nhìn về phía tinh không vô tận, một lát sau, ông ta chợt trợn mắt.
Phập!
Một thanh kiếm bất ngờ đâm vào giữa chân mày người đàn ông!
Ầm!
Thân thể người đàn ông trung niên lập tức trở nên hư ảo!
Trong mắt người đàn ông đầy vẻ khó tin: “Đây là…”