Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Huyên cười hỏi: “Có thấy ta hèn hạ không?”  

Phong Hồn Thú và Thần Hầu gật đầu.  

Trong thế giới yêu thú, mọi người đều thích trực tiếp, chơi xấu như Diệp Huyên thực sự khiến bọn chúng không thể thích nổi.  

Thần Chiêu nhìn Diệp Huyên: “Ta không thích hành vi này của ngươi”.  

Diệp Huyên cười đáp: “Ta không cần cô thích”.  

Nói rồi hắn nhìn ba yêu thú: “Cuối cùng ta cũng biết vì sao các ngươi lại bị nhốt nhiều năm vậy rồi. Thực lực không bằng người ta, số lượng cũng không bằng người ta, lại còn không dùng não, với đầu óc này của các ngươi thì nên bị nhốt đến chết”.  

Thần Chiêu hơi híp mắt: “Ngươi có ý gì?”  

Diệp Huyên lạnh lùng nói: “Ta hỏi cô, thực lực của các cô có mạnh bằng Yêu Giáo không?”  

Thần Chiêu im lặng.  

Diệp Huyên hỏi tiếp: “Các cô đông người hơn hay Yêu Giáo đông hơn?”  

Thần Chiêu vẫn im lặng.  

Diệp Huyên cười nói tiếp: “Người không đông bằng người ta, thực lực không mạnh bằng người ta, ta hỏi cô, cô lấy gì để cạnh tranh với người ta?”  

Thần Chiêu im lặng.  

Diệp Huyên mỉm cười, xoè tay ra, hai mươi giọt máu tươi chầm chậm bay tới tước mặt Phong Hồn Thú và Thần Hầu, hắn nói: “Các ngươi không cần đi theo ta. Ta không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo”.  

Nói rồi hắn quay người rời đi.  

Lúc này, yêu thú Phi Liêm còn lại đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, nhìn hắn rồi nói: “Ta đi theo ngươi, ta không cần thể diện!”  

Diệp Huyên bật cười: “Được!”  

Nói xong hắn đưa Phi Liêm đi về nơi xa.  

Ở nơi khác, người phụ nữ vẫn luôn bị theo dõi chợt lên tiếng: “Ngươi không biết gì về Yêu Giáo cả”.  

Diệp Huyên nhìn người phụ nữ: “Xin cô đừng tìm cảm giác tồn tại nữa, cảm ơn!”  

Nói rồi hắn đưa Phi Liêm biến mất ở cuối chân trời.  

Ba yêu thú nhóm Thần Chiêu đều không nói gì.  

Diệp Huyên đột nhiên từ bỏ chúng là điều chúng không ngờ tới, phải biết rằng chúng là yêu thú siêu cấp, không biết bao nhiêu người muốn bọn chúng đi theo đâu!  

Đúng lúc này, Thần Chiêu chợt ngẩng đầu, giây tiếp theo thời không chợt nứt ra, sau đó hơn mười tàn ảnh vọt đến.  

Yêu Giáo!  

Con ngươi Thần Chiêu chợt co lại, tay phải chậm rãi nắm chặt.  

Lúc này, một ông lão xuất hiện trước mặt Thần Chiêu: “Vậy mà lại có thể ra được, đúng là khiến chúng ta hơi bất ngờ đấy”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK