Diệp Huyên gật đầu: “Ta biết, nhưng mà, ta không muốn để nàng ra tay!”
Hồng Trần nhíu mày, rất nhanh, dường như nghĩ đến điều gì, nàng ta trầm giọng nói: “Diệp công tử là muốn vượt qua chính mình?”
Diệp Huyên có hơi kinh ngạc!
Cô gái này thoạt nhìn có vẻ tuỳ tiện, kỳ thực tâm tư vô cùng tinh tế!
Hồng Trần lại nói: “Ta hiểu rồi!”
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Hồng Trần cô nương, ý của cô thế nào?”
Hồng Trần im lặng.
Diệp Huyên cười nói: “Nếu như khó xử, vậy...”
Nói xong, hắn dừng lại một chút, lại nói: “Vậy giúp ta một trăm năm, một trăm năm sau, cô nương liền có thể rời đi, thế nào?”
Nghe vậy, Khâm Thiên Đạo ở một bên biểu cảm lập tức cứng đờ!
Mẹ nó!
Ta còn nghĩ ngươi muốn nói nếu là khó xử, vậy thì thôi!
Hồng Trần nghe những lời Diệp Huyên nói, lắc đầu cười: “Diệp công tử, lời nói này của ngươi doạ ta giật cả mình!”
Diệp Huyên cười nói: “Ta quả thật rất cần sự trợ giúp của cô nương!”
Đây là một cao thủ, bất luận như thế nào cũng không thể để nàng ta đi!
Hồng Trần suy nghĩ, sau đó nói: “Diệp công tử, ngươi có thể giúp ta một chuyện không?”
Diệp Huyên có chút tò mò: “Chuyện gì?”
Hồng Trần trầm giọng nói: “Ta muốn trở về cố hương, mà nơi đó đã bị Linh vũ trụ phong ấn! Kiếm của ngươi có thể giải trừ phong ấn, ngươi có bằng lòng giúp ta giải phong ấn không?”
Diệp Huyên cười nói: “Đương nhiên sẵn lòng!”
Hồng Trần mỉm cười: “Cám ơn!”
Diệp Huyên nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó nói: “Chúng ta hiện tại đi luôn đi?”
Hồng Trần gật đầu: “Được!”
Diệp Huyên nhìn về phía Tần Quan, Tần Quan nói: “Đưa tháp của ngươi cho ta, ta phải về tạo đạn!”
Tạo đạn!
Diệp Huyên lắc đầu cười, hắn mở lòng bàn tay ra, Tiểu Tháp bay đến trước mặt Tần Quan, Tần Quan cười nói: “Đợi tin tức tốt của ta!”
Nói xong, hắn nhìn về phía Tiểu tinh linh, Thư Nhu và Binh Linh: “Các ngươi đi theo ta, hay là?”
Thư Nhu chỉ chỉ Tiểu Tháp: “Ta vào trong kia!”
Binh Linh cũng vội vàng nói: “Ta cũng vào trong kia!”
Hiển nhiên, đều muốn ở bên trong tu luyện!
Tần Quan nhìn về phía Khâm Thiên Đạo kia, Khâm Thiên Đạo trầm giọng nói: “Ta cũng vào Tiểu Tháp!”