Người một nhà?
Chuyện gì vậy chứ?
Diệp Huyên nhìn Huyễn Minh, nhíu mày: “Người của mình?”
Lúc này, Man Kình kia đột nhiên xuất hiện trước mặt Huyễn Minh, ông ta vội nói: “Huyễn Minh tộc trưởng, người quen loài người này?”
Huyễn Minh đột nhiên quay người tát một cái.
Bốp!
Man Kình kia còn chưa kịp phản ứng thì cả thân xác lập tức đã bị đánh vỡ vụn!
Mọi người: “…”
Huyễn Minh lạnh lùng liếc nhìn mấy tên Man Kình vẫn đang ngơ ngác: “Cái gì mà loài người? Gọi Diệp thiếu?”
Diệp thiếu!
Lúc này, đầu óc Man Kình đã trống rỗng, những cao thủ Man Linh Tộc kia thoáng chốc mặt mũi cũng trắng bệch!
Mà Thú Diêm của Thú Linh Tộc thì run rẩy cả người!
Huyễn Minh khẽ thi lễ với Diệp Huyên, run giọng nói: “Diệp thiếu, người đây là… Xảy ra chuyện gì rồi?”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ngươi không nhận nhầm chứ?”
Huyễn Minh do dự chốc lát, sau đó ông ta lấy ra một bức chân dung, người trong bức tranh chính là Diệp Huyên!
Nhìn thấy bức chân dung này, Diệp Huyên nhíu mày: “Đây là?”
Huyễn Minh vội nói: “Một vị tiền bối đưa cho ta, chính là tiền bối mặc váy trắng kia!”
Thanh Nhi!
Diệp Huyên sửng sốt.
Nhìn thấy vẻ mặt Diệp Huyên như vậy, Huyễn Minh biết, ông ta không nhận nhầm người!
Diệp Huyên đột nhiên liếc nhìn Man Kình kia: “Man Linh Tộc này là tộc phụ thuộc của Huyễn tộc các ngươi?”
Huyễn Minh gật đầu: “Đúng vậy! Một vị trưởng lão trong tộc ta có quan hệ thông gia với Man Linh Tộc! Vì vậy…”
Nói đến đây, ông ta như nghĩ đến gì đó, con ngươi lập tức co lại: “Diệp thiếu, là bọn họ ra tay với ngươi?”
Diệp Huyên gật đầu: “Bọn họ liên thủ đánh ta! Còn muốn diệt toàn tộc ta!”
Huyễn Minh ngây người, sau đó vội nói: “Diệp thiếu, Huyễn tộc ta và Man Linh Tộc này không có quan hệ gì có! Một chút quan hệ cũng không!”
Diệp Huyên: “…”
Nghe thấy lời của Huyễn Minh, sắc mặt nhóm người Man Kình ở bên cạnh vô cùng khó coi, cũng sợ hãi đến cực độ!
Loài người trước mắt này rốt cuộc có thân phận gì? Mà lại khiến tộc trưởng Huyễn tộc nhún nhường như vậy!
Mà Thú Diêm ở bên kia lập tứ muốn ngất đi rồi!
Trước mặt Huyễn Minh, Diệp Huyên bỗng chao đảo cả người, thấy vậy, sắc mặt Huyễn Minh thay đổi, ông ta vội nói: “Diệp thiếu… Ngươi sao vậy?”