Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1493


Ả ta nhìn Diệp Huyên thêm một lúc, đang muốn cất lời, thì Diệp Huyên đã lặng lẽ biến mất.

Lúc này, mấy người lão Nhạc xuất hiện trước mặt cô gái.


Đại tiểu thư xoay người nhìn về phía Thần Võ Thành, không biết đang nghĩ gì.

Lão Nhạc trầm giọng nói: “Đại tiểu thư, bảo vật kia có ở trên người hắn không?”
Đại tiểu thư lắc đầu.

Lão Nhạc nói: “Vậy thì ở trên tay Kiếm Tông rồi”.

Đại tiểu thư khẽ nói: “Lời của người này không thể tin hết”.

Lão Nhạc nhíu mày: “Ý Đại tiểu thư là có thể còn ở trên người hắn?”
Đại tiểu thư gật đầu: “Người này rất thần bí, ta không nhìn thấu được hắn.

Đương nhiên thứ kia cũng có thể ở trong tay Kiếm Tông.


Kiếm Tông làm thế cũng có thể là muốn đánh lạc hướng chúng ta”.

Lão Nhạc trầm giọng nói: “Xử lý Diệp Huyên trước?”
Đại tiểu thư đáp:
.


Chương 1494


Mục Phong Trần hỏi ngược lại: “Diệp Huyên chứng minh với các ngươi thế nào?”  

Lão Nhạc hờ hững nói: “Cho chúng ta lục soát người, thế nào, Mục huynh cũng muốn để chúng ta lục soát người à?”  

Mục Phong Trần cười nhạt: “Cho các ngươi lục soát người thì các ngươi sẽ tin bảo vật đó không ở trong tay chúng ta à?”  

Lão Nhạc nhìn thẳng vào Mục Phong Trần: “Sẽ không!”  

Mục Phong Trần cười nói: “Vậy các ngươi có bản lĩnh gì thì đến đi!”  

Lão Nhạc lắc đầu: “Xem ra đúng như Đại tiểu thư nói, quý tông môn là có chỗ dựa rồi. Là Tinh chủ kia sao?”  

Mục Phong Trần không đáp: “Kiếm Tông ta chờ các ngươi đến!”  

Nói xong, ông ta xoay người rời đi.  

Lão Nhạc im lặng một lát rồi cũng xoay người rời đi.  

Bên ngoài Thần Võ Thành.  

Đại tiểu thư nhìn về phía Thần Võ Thành, cười nói: “Bọn họ tự tin đấy!”  

Lão Nhạc gật đầu: “Có lẽ là Tinh chủ kia nhúng tay vào”.  


Tinh chủ!  

Đại tiểu thư nhẹ giọng nói: “Đến bây giờ vị Tinh chủ này vẫn còn chưa xuất hiện đâu!”  

Lão Nhạc trầm giọng nói: “Đại tiểu thư, cô nói xem, Kiếm Tông có thể giao bảo vật này cho Tinh chủ không?”   

Đại tiểu thư lắc đầu: “Nếu bảo vật đó ở trong tay bọn họ, chắc chắn bọn họ sẽ không giao ra, bảo vật như vậy, không một ai sẵn lòng giao ra hết”.  

Nói đến đây, ả ta hơi nhíu mày, nhìn về phía lão Nhạc: “Ngày đó Diệp Huyên kia chủ động đưa ra à?”  

Lão Nhạc gật đầu.  

Đại tiểu thư càng nhíu chặt mày hơn.  

Lúc này, lão Nhạc nói: “Ngày đó, hắn bị chúng ta và Kiếm Tông bao vây, chỉ khi giao thứ này ra mới có thể thoát thân… Người này cũng rất biết từ bỏ đúng lúc, hôm đó nếu hắn không giao bảo vật ra thì hắn sẽ chết chắc!”  

Đại tiểu thư nhẹ giọng nói: “Có điều tra ra người đứng sau tên này chưa?”  

Lão Nhạc lắc đầu: “Lúc trước người của chúng ta đến tinh vực Vị Ương, người tiêu diệt phân thân của Tinh chủ ngày đó là một người đàn ông trung niên, nhưng người đàn ông trung niên này đã biến mất tăm, không biết đã đi đâu rồi”.  

Đại tiểu thư nhìn về phía lão Nhạc: “Chúng ta cũng không điều tra ra sao?” 


1495: Tìm Hiểu Về Thế Giới Này!  


Lão Nhạc lắc đầu: “Không tra ra! Tóm lại là người đứng sau Diệp Huyên này cũng không đơn giản”.  

Đại tiểu thư nhẹ giọng nói: “Có thể không đơn giản đến mức nào?”  

Lão Nhạc nói với giọng điệu nặng nề: “Nếu bảo vật kia không nằm trong tay hắn, vậy tốt nhất chúng ta vẫn không nên đối đầu với hắn. Người này còn nhỏ tuổi đã trưởng thành đến mức này, tương lai chắc chắn là một kiếm tu tuyệt thế!”  

Nói đến đây, lão ta không nói tiếp nữa.  

Thế lực đứng sau bọn họ rất mạnh, nhưng Diệp Huyên cũng không yếu!  

Đại tiểu thư im lặng một lát, sau đó nhìn về phía Kiếm Tông: “Tiêu diệt Kiếm Tông trước đã”.  

Dứt lời, ả ta mở lòng bàn tay ra, một tấm bùa truyền âm xuyên qua không gian.  

Mấy giây sau.  

Không gian trên bầu trời của Kiếm Tông đột nhiên nứt ra một khe hở dài đến nghìn trượng, sâu trong không gian đó có tiếng gào thét không ngừng vang lên.  

Lúc này, tất cả mọi người trong Thần Võ Thành đều nhìn về phía Kiếm Tông.  

Kiếm Tông, Mục Phong Trần ngẩng đầu nhìn lên không trung, mười hai người xông ra từ trong không gian bị nứt đó.  

Mười hai người này đều mặc áo giáp màu đen, đội mũ sắt màu đen, trên lưng đeo một thanh trường đao màu đen, bên dưới bọn họ còn có một con ngựa một sừng, ngựa lớn hơn ngựa bình thường gấp mấy lần, có đôi cánh màu đen, chân giẫm xuống đất cũng có tia điện lóe lên, nhanh tựa ánh sáng.  


Thấy mười hai người này, sắc mặt Mục Phong Trần thay đổi. Lúc này, ông ta đã biết thế lực đứng sau là ai rồi!  

Đường tộc!  

Thế gia siêu cấp của Nam Hoang giới!  

Có người đồn rằng thiết kỵ Đường tộc, vô địch lục địa!  

Mục Phong Trần nhìn về phía chân trời, nhẹ giọng nói: “Diệp Huyên… Dù Kiếm Tông ta có bị tiêu diệt, cũng phải kéo ngươi chết cùng!”

Lúc Đường tộc tấn công Kiếm Tông, lúc này Diệp Huyên đang ở trong kho sách của Võ Viện.  

Tìm hiểu về thế giới này!  

Từ Thanh Thành đến bây giờ, hắn hoàn toàn không có khái niệm gì với vũ trụ này cả, chỉ biết là vũ trụ rất rộng lớn.  

Mà bên trong Võ Viện có rất nhiều ghi chép chi tiết với thế giới này.  

Quyển sách hắn đang đọc bây giờ tên là “Nhìn Khắp Thế Giới”.  

Quyển sách này ghi chép rất chi tiết về vũ trụ! 


1496: Cổ Đạp Thiên!  


Từ trong sách, hắn được biết vũ trụ vô biên, có vô số tinh vực, biên giới vũ trụ đã biết trước mắt là Nam Hoang giới, Bắc Hoang giới, Tây Hoang giới, Đông Hoang giới.  

Bốn tinh giới này chính là tất cả biên giới vũ trụ đã biết hiện tại.  

Bên ngoài tinh giới vô cùng mờ mịt, không ai biết bên ngoài có gì, mà vũ trụ trong bốn tinh giới này được gọi là vũ trụ hỗn độn.  

Cái tên này từ đâu đến, không ai biết được!  

Vũ trụ hỗn độn này cũng từng có rất nhiều nền văn minh rực rỡ.  

Trong đó, nền văn minh thần bí cổ xưa nhất chính là Thái Cổ tộc.  

Nghe đồn bây giờ nền văn minh võ đạo của vũ trụ hỗn độn này cũng xuất phát từ Thái Cổ tộc, mà sau đó không biết vì sao Thái Cổ tộc đột nhiên biến mất, chỉ còn lại một vài ghi chép vụn vặt. Sau Thái Cổ tộc chính là Thần tộc và Minh tộc.  

Nhưng ghi chép của hai tộc này cũng rất ít, chỉ biết năm đó cả hai tộc đều biến mất một cách thần bí.  

Sau hai tộc này là thời đại hỗn loạn, thời đại hỗn loạn là vô số thế lực phân chia vũ trụ hỗn độn, vũ trụ hỗn độn trong trạng thái bị phân chia. Thời kỳ này, vũ trụ hỗn độn cực kỳ hỗn loạn!  

Mãi đến khi Tinh chủ đời thứ nhất của Liên Minh Trật Tự xuất hiện, thành lập trật tự, vũ trụ hỗn độn mới dần bình thường trở lại.  


Nhưng sau đó, nhân tài của Liên Minh Trật Tự điêu linh, không ai có thể khiến chư thiên tinh vực phải sợ hãi như Tinh chủ đời thứ nhất nữa.  

Thời đại hiện tại thì có mấy thế lực lớn mạnh mẽ.  

Đầu tiên chính là Liên Minh Trật Tự.  

Dù thực lực đã không bằng trước đây, nhưng lạc đà gầy vẫn mạnh hơn ngựa, hơn nữa bây giờ Liên Minh Trật Tự vẫn là lão đại trên danh nghĩ của vũ trụ hỗn độn.  

Ngoài Liên Minh Trật Tự ra còn có năm thế lực siêu cấp, theo thứ tự là một nước hai tộc hai tông.  

Một nước chính là Thần Quốc, nằm ở Đông Hoang giới, Thần Quốc có thể nói là nơi phồn hoa nhất trong vũ trụ hỗn độn này. Nơi này địa vực bao la, nắm trong tay hơn nghìn tinh vực, chẳng những thế, nền văn minh võ đạo trong nước rất hưng thịnh, còn có rất nhiều đạo thống thần bí như Nho gia, Thích gia, Binh gia… Có thể nói, hiện nay, sau Liên Minh Trật Tự, nền văn minh võ đạo của Thần Quốc đang đại diện cho cả vũ trụ hỗn độn!  

Năm đó Thần Quốc cũng muốn thống nhất cả chư thiên vạn giới, nhưng đã bị Liên Minh Trật Tự ngăn cản.  

Người ra tay là một Tinh chủ của Liên Minh Trật Tự vào ba nghìn năm trước, tên Cổ Đạp Thiên!  

de-nhat-kiem-than-1496-0

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK