Diệp Huyên hạ sát chiêu đánh úp!
Đây là điều mọi người không ai nghĩ đến được!
Cho dù là Đạo Lão Nhị cũng không!
Advertisement
Sao tên Diệp Huyên này dám?
Lúc kiếm của Diệp Huyên đâm vào giữa hàng mày Đạo Lão Nhị được nửa tấc thì không tài nào tiến sâu hơn được nữa.
Đạo thể!
Advertisement
Trong giây phút mấu chốt, Đạo thể của Đạo Lão Nhị đã có tác dụng bảo mệnh!
Thấy không thể đâm vào tiếp nữa, Diệp Huyên đột nhiên giẫm chân phải một cái, tay thì xoay tròn về phía trước.
Ầm!
Đạo Lão Nhị lập tức bị chấn động văng ra ngoài hơn ngàn trượng!
Còn Diệp Huyên thì xoay người bỏ chạy mất dạng!
Đánh một đòn vô ích, liền trốn xa vạn dặm!
Trong tinh không, Đạo Lão Nhị chậm rãi nhắm hai mắt lại, vùng da thịt ở giữa chân mày y đã bị rạn nứt thành hình mạng nhện, không chỉ thế, thân thể y cũng đã bị tổn hại ở một trình độ nhất định!
Sắc mặt bấy giờ của Đạo Lão Nhị vô cùng khó coi!
Nếu như không nhờ có Đạo thể, ban nãy rất có thể y đã bị Diệp Huyên giết trong nháy mắt chỉ với một chiêu kiếm!
Chiêu kiếm đó khiến y bây giờ nghĩ lại mà vẫn thấy sợ!
Bởi vì tốc độ của nó quá nhanh!
Nhanh đến mức cho dù là y cũng không trở tay kịp!
Ở xung quanh, vẻ mặt của những cường giả Quy Nhất Cảnh vô cùng nghiêm nghị, bây giờ bọn họ vẫn thấy hãi ở trong lòng!
Lúc này mọi người đều không khỏi tự vấn lại bản thân, nếu chiêu kiếm đó của Diệp Huyên nhắm vào mình thì họ có đỡ được không?
Đáp án là không thể!
Diệp Huyên này rốt cuộc là sát thủ hay là kiếm tu?
Bỗng, Đạo Lão Nhị lên tiếng: "Chư vị đi nghỉ ngơi trước đi".
Nói xong, y xoay người rời đi.
Những cường giả Quy Nhất Cảnh còn lại đều ngơ ngác nhìn nhau.
Thật ra lúc này đây, có vài người đã giống trống lui quân ở trong lòng rồi, vì họ phát hiện Diệp Huyên này hình như không dễ bị bắt nạt lắm...
...
Ở nơi nào đó trong tinh không, Diệp Huyên dừng lại, hai mắt hắn nhắm chặt!
Không thể không nói, đáng tiếc quá!
Vừa nãy chỉ thiếu một chút nữa thôi là đã có thể kết liễu được Đạo Lão Nhị kia rồi!
Đạo thể!
Với thực lực hiện tại của hắn, vẫn không thể dùng một kiếm phá nát Đạo thể được!
Chém thêm vài nhát thì có lẽ là có cơ hội!
Một lát sau, Diệp Huyên rời đi.