Ngạn Tri khẽ nhíu mày: “Hiểu lầm? Hiểu lầm gì! Ngươi biết không, chúng ta đã điều động lực lượng toàn tộc đi tìm bọn họ rồi!”
Diệp Huyên: “…”
Lúc này, hắn chợt hơi thả lỏng!
Thần Nhân tộc?
Cử cả tộc đi tìm phụ thân và Thanh Nhi?
Bọn họ bị điên rồi sao?
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì mà bọn họ tự tin thế?
Hắn hơi tò mò là Thanh Nhi và phụ thân có biết Thần Nhân tộc đang truy nã hai người không?
Lúc này, Ngạn Tri lại nói: “Diệp công tử, bây giờ ngươi đầu hàng vẫn còn kịp!”
Diệp Huyên nhìn Ngạn Tri, sau đó nói: “Ta sợ phụ thân đánh gãy chân ta!”
Ngạn Tri khẽ nhíu mày: “Phụ thân của ngươi?”
Diệp Huyên gật đầu: “Chính là người đàn ông áo xanh mà ngươi nói đấy!”
Ngạn Tri cười bảo: “Diệp công tử, nếu ngươi đầu hàng Thần Nhân tộc của ta, ở lại Thần Nhân tộc ta để tu luyện thì nhiều nhất là mấy năm thôi, ngươi sẽ vượt qua phụ thân ngươi, đến lúc đó ai đánh ai cũng chưa biết được!”
Diệp Huyên do dự một lúc rồi nói: “Nói thật thì đề nghị này của ngươi cũng khiến ta hơi dao động, nhưng nhiều nhất là mấy năm, có phải hơi nói quá không?”
Ngạn Tri khẽ cười: “Chắc ngươi không hiểu biết nhiều về văn minh Thần đạo của chúng ta lắm, sau khi hiểu ngươi sẽ biết, muốn vượt qua phụ thân ngươi thật sự không phải chuyện khó!”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng là ta không hiểu về văn minh Thần đạo lắm, nhưng ta hiểu rất rõ phụ thân mình”.
Đánh bại phụ thân?
Hắn cũng muốn!
Nhưng hai ba năm…
Chưa nói đến việc tu luyện ở ngoài, tu luyện trong tháp cũng chưa chắc đã thành công!
Bởi vì cho tới giờ hắn cũng không biết phụ thân đã đạt tới trình độ nào!
Khi Ngạn Tri đang định nói thì Diệp Huyên chợt cười bảo: “Ngạn Tri cô nương, chúng ta nói tới đây thôi. Ngươi yên tâm, ta tạm thời sẽ không giết ngươi! Nhưng cũng sẽ không để ngươi đi, ngươi ở lại trong Tiểu Tháp của ta một thời gian đi!”
Nói xong hắn xoay người rời khỏi Tiểu Tháp.
Sau khi Diệp Huyên đi, Ngạn Tri nhíu mày, một lúc sau nàng ta xoè tay muốn sử dụng sức mạnh, nhưng vừa khởi động sắc mặt nàng ta đã thay đổi, vội vàng dừng lại.
Luồng kiếm quang đó vẫn ở trong cơ thể nàng ta!