Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay tại lúc này, trong Bạch Trú Thành xa xôi, vô số hơi thở mạnh mẽ đột nhiên bốc lên bầu trời.  

Còn Diệp Huyên thì trong nháy mắt đã biến mất ở cuối chân trời.  

Nhìn thấy cảnh này, ông lão kia và Mộ Trần đều ngẩn người.  

Chạy rồi à?  

Lúc này, mấy chục cường giả xuất hiện, đi đầu là một người đàn ông trung niên, ông ta nhìn về cuối chân trời xa: “Người của Vĩnh Dạ Thành?”  

Mộ Trần lắc đầu, thấp giọng thở dài: “Người này không phải người của Vĩnh Dạ Thành, nhưng bây giờ thì chưa chắc”.  

Người đàn ông trung niên khẽ cau mày, im lặng giây lát rồi ra lệnh: “Đuổi theo!”  

Lời nói vừa dứt, ông ta lập tức dẫn một đám cường giả đuổi theo.  

Lúc này, Mắt Thần và Thiên Yếm cũng có mặt.  

Thiên Yếm nhìn về phía xa, sau đó nhìn Mộ Trần: “Các ngươi đang đuổi giết Kháo Sơn Vương đó à?”  

Mộ Trần hơi nhíu mày: “Kháo Sơn Vương?”  

Thiên Yếm đáp: “Chính là Diệp Huyên kia!”  

Mộ Trần chần chừ rồi hỏi: “Thiên Yếm cô nương, rốt cuộc Diệp công tử này có lai lịch thế nào?”  

Thiên Yếm nhìn Mộ Trần: “Ta hỏi ngươi, có phải các ngươi đang đuổi giết hắn không?”  

Mộ Trần gật đầu: “Vừa nãy hắn đã giết Việt trưởng lão kia và đại ca ta… Hầy!”  

Thiên Yếm lắc đầu: “Ngu ngốc!”  

Nói xong nàng ta xoè tay, một chiếc lệnh bài xuất hiện, chính là lệnh bài thân phận của Bạch Trú Thành.  

Thiên Yếm cong ngón tay, lệnh bài ấy bay tới trước mặt Mộ Trần.  

Mộ Trần khó hiểu: “Thiên Yếm cô nương, cô…”  

Thiên Yếm hờ hững nói: “Bắt đầu từ bây giờ, ta không còn là người của Bạch Trú Thành nữa”.  

Mộ Trần ngỡ ngàng: “Thiên Yếm cô nương, cô…”  

Thiên Yếm không nói thêm lời thừa thãi, quay người bỏ đi.  

Lúc này, Mộ Trần vội vàng chắn trước mặt Thiên Yếm, y hỏi nàng ta: “Thiên Yếm cô nương, vì sao vậy?”  

Thiên Yếm nhìn Mộ Trần: “Vì sao? Vì các ngươi đang tự tìm cái chết!”  

Mộ Trần trầm giọng hỏi lại: “Cô nói vậy là có ý gì?”  

Thiên Yếm nói tiếp: “Tên ngu ngốc Việt trưởng lão kia sẽ hại chết các ngươi! Cả ngươi nữa, nếu tầm ảnh hưởng của ngươi đủ lớn thì ta khuyên ngươi tốt nhất hãy dùng sức ảnh hưởng của mình, bảo người của Bạch Trú Thành đừng đuổi giết hắn nữa, nếu không ngươi sẽ phải hối hận! Không đúng, là Bạch Trú Thành của các ngươi sẽ phải hối hận!”  

Nói xong nàng ta biến mất.  

Mắt Thần ở bên cạnh lưỡng lự đôi chút rồi cũng trả mộc bài lại cho Mộ Trần, sau đó y cũng biến mất ở cuối chân trời.  

Mộ Trần đứng ở đó yên lặng một lúc rồi hạ lệnh: “Tra! Điều tra lai lịch người này cho ta!”  

Nói xong y quay người bỏ đi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK