Oanh!
Tiểu An lập tức trở về chỗ cũ!
Lúc này, khoé miệng nàng có một dòng máu tươi chảy ra!
Thái Nhất Sinh Thuỷ cười nói: “Ngươi bây giờ hơi yếu đấy!”
Tiểu An im lặng.
Nàng lãng phí quá nhiều thời gian!
Năm đó, thực lực giữa nàng và Thái Nhất Sinh Thuỷ có thể tính là bốn sáu!
Mà bây giờ, nàng đã không phải đối thủ của Thái Nhất Sinh Thuỷ nữa rồi!
Vật đổi sao dời!
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tiểu An, hắn nói: “Đừng nản lòng!”
Tiểu An lắc đầu: “Không nản lòng! Chỉ hơi cảm thán mà thôi!”
Sau đó, nàng nhìn Diệp Huyên: “Nếu không vì gặp phải muội, huynh sẽ không gặp những phiền phức trước mắt! Huynh có trách muội không?”
Diệp Huyên cười đáp: “Có!”
Tiểu An cúi đầu: “Xin lỗi!”
Diệp Huyên lại nói: “Trách là ta không gặp muội sớm một chút!”
Tiểu An ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Huyên, không nói gì.
Diệp Huyên cười hỏi lại: “Muội thì sao?”
Tiểu An im lặng.
Diệp Huyên định nói tiếp thì Tĩnh Tri đột nhiên nói: “Làm ơn, hai người các ngươi muốn tán tỉnh ve vãn cũng phải xem tình huống chứ? Bây giờ thích hợp sao?”
Tiểu An nhìn Tĩnh Tri, không nói gì.
Diệp Huyên cười to, hắn nhìn về phía Thái Nhất Sinh Thuỷ: “Các hạ, nghe nói ông là cường giả đứng đầu tinh vực Thần Cổ?”
Thái Nhất Sinh Thuỷ cười nói: “Cổ Mệnh huynh cũng rất xuất sắc, ta không chắc mình có thể chiến thắng y!”
Diệp Huyên thầm thở dài.
Nói chuyện cẩn thận thật!
Cổ Mệnh nhìn Diệp Huyên: “Nếu ngươi muốn ly gián thì ta khuyên ngươi nên tiết kiệm chút nước bọt đi!”
Diệp Huyên cười nói: “Ta chỉ muốn đánh một trận với cường giả đứng đầu Thần Cổ giới này thôi!”
Thái Nhất Sinh Thuỷ cười: “Đấu tay đôi với ta ư?”
Diệp Huyên gật đầu.
Thái Nhất Sinh Thuỷ khẽ mỉm cười: “Được thôi!”
Cổ Mệnh chợt nói: “Sinh Thuỷ huynh, người này không đơn giản đâu!”
Thái Nhất Sinh Thuỷ cười nói: “Ta biết! Nhưng ta vẫn muốn xem thử rốt cuộc hắn yêu nghiệt đến mức nào!”