Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh Nông đạo nhân nhìn Vị Ương Thiên cách đó không xa, Vị Ương Thiên nhẹ giọng nói: "Chúng ta ấy à! Có lẽ yên bình lâu quá, nên sắp quên mất Ma Kha tộc rồi".

Nói xong, nàng ta xoay người rời đi.

Bách Lý Tiên đứng tại chỗ nhìn Thanh Nông đạo nhân: "Cũng không phải là nhằm vào Thánh chủ Thánh Địa, nhưng ông ta chắc chắn sẽ ra tay, hơn nữa, rất có khả năng sẽ ra tay ngay thời khắc mấu chốt của chúng ta".

Nói xong, nàng ta cũng xoay người bỏ đi.

Thanh Nông đạo nhân cười khổ, ông ta nhìn Lý Trường Phong: "Thật ra lão phu cũng có chút nghi ngờ, tại sao Cung chủ lại che chở cho thiếu niên kia?"

Lý Trường Phong nói: "Người này cũng không đơn giản, hơn nữa ta cảm thấy nếu chúng ta đều nghe lời Mục Tu Nhiên, giết người cướp bảo, e là sẽ xảy ra tai họa".

Nói xong, ông ta nhìn Thanh Nông đạo nhân: "Như Tiên cô nương nói, Thánh chủ e là không cam lòng bị nhốt ở Thánh Địa như vậy đâu".

Thanh Nông đạo nhân lắc đầu: "Nếu hắn chịu bị nhốt, có lẽ sẽ giữ được một mạng, nếu không cam lòng, lão phu cũng đã cố hết sức rồi".

Lý Trường Phong gật gật đầu: "Đi thôi!"

Nói xong, hai người rời đi.

...

Trong dãy núi, Diệp Huyên vẫn đang yên lặng tu luyện bí thuật ở chỗ cũ.

Bây giờ hắn đã có thể miễn cưỡng sử dụng được "Thần Hành". Không thể không nói, dưới sự gia trì của bí thuật này, tốc độ của hắn đã nâng lên đến mức khủng bố, bởi vì chính hắn đã sắp không khống chế được nữa rồi!

Quá nhanh!

Mà sau khi vận dụng bí thuật này lên phi kiếm, tốc độ phi kiếm đã tốc độ ít nhất mấy lần!

Nhưng kiếm khí của hắn lại không chịu đựng nổi tốc độ như này, chỉ có kiếm Trấn Hồn mới có thể chịu được!

Ngoài ra, còn một vấn đề nghiêm trọng nữa, đó là nếu hắn vận dụng bí thuật vào phi kiếm thì cùng lắm chỉ có thể triển khai một lần, bởi vì thuật này tiêu hao quá nhiều sức lực, không chỉ bòn rút thần hồn hắn, mà còn bào mòn cả cơ thể hắn nữa. Bởi vì quá nhanh, nhanh đến mức hắn phải mặc trang phục Chư Thần vào mới được, nếu không thân thể sẽ bị tốc độ này xé rách thành thịt vụn.

Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy tốc độ nhanh không phải là chuyện tốt lành gì!

Sau khi nắm giữ Thần Hành, hắn quyết định bắt đầu tu luyện Thiên Quân!

Thiên Quân!

Bây giờ hắn vẫn nhớ cảnh người đàn ông kia đã đấm hắn một cú bay xa, mạnh đến mức phi lí!

Nếu áp dụng vào Rút Kiếm Chiến Thiên thì chắc chắn sẽ vô cùng kinh khủng!

Như nghĩ đến điều gì đó, Diệp Huyên đột nhiên hỏi: "Tiểu Hồn, phải làm sao ta mới không bị bí thuật này phản phệ? Có cách nào không?"

Hắn đột nhiên nhớ ra nếu không bị phản phệ thì những bí thuật này quá mức tuyệt vời!

Tiểu Hồn trầm mặc chốc lát rồi đáp: "Có!"

Diệp Huyên vội vàng hỏi: "Nói mau!"

Tiểu Hồn nói: "Là thân thể Tiểu chủ đủ mạnh, mạnh đến mức có thể chống lại phản phệ của bí thuật này, chỉ có vậy thôi, hoặc là Tiểu chủ có thể chất đặc biệt, trời sinh đã có năng lực chịu đựng mạnh cũng được!"

Diệp Huyên trầm giọng nói: "Xem ra chỉ có cách tăng cường cơ thể thôi!"

Tiểu Hồn bỗng nói: "Nếu Tiểu chủ muốn tăng cường thân thể thì ta có cách đấy!"

Diệp Huyên vội hỏi: "Cách gì?"

Tiểu Hồn đáp: "Hấp thu linh hồn, dùng linh hồn bồi dưỡng thân thể, hình thành thuẫn thể linh hồn độc nhất".

Diệp Huyên ngây cả người, sau đó hỏi: "Vậy cũng được à?"

Tiểu Hồn nói: "Được, Tiểu chủ có thể hấp thu linh hồn, dùng năng lượng linh hồn luyện thân thể, hiệu quả rất tốt".

Diệp Huyên suy nghĩ một chút, sau đó đáp: "Được, để ta thử xem!"

Nói xong, hắn lấy kiếm Trấn Hồn ra, sau đó bắt đầu hấp thu!

Chẳng mấy chốc, vô số lực lượng linh hồn bắt đầu tụ về thân thể hắn, chớp mắt đã bị cơ thể hắn hấp thu.

Lúc này, Tiểu Hồn lại nói: "Tiểu chủ cần duy trì tâm cảnh vững vàng, đừng để bị ý thức linh hồn ảnh hưởng”.

Diệp Huyên gật gật đầu, bản thân hắn là kiếm tu, phương diện này vẫn làm được!

Cứ thể, thời gian từng chút trôi qua.

Tối đến.

Diệp Huyên ngồi xếp bằng trên mặt đất, giờ phút này thân thể hắn tự một vòng xoáy màu đen, vô số lực lượng linh hồn không ngừng tràn vào thân thể hắn, mà thân thể hắn lúc này cũng đang dần xảy ra biển đổi.

Sau hai canh giờ, Diệp Huyên đang ngồi bỗng đứng phắt dậy, hai tay nhẹ nhàng vung ra hai bên, trong nháy mắt, không gian hai phía rung lên kịch liệt.

Diệp Huyên hít sâu một hơi, lúc này đây, hắn cảm giác cơ thể mình tràn đầy sức mạnh.

Như nghĩ đến điều gì đó, Diệp Huyên vội hỏi: "Tiểu Hồn, ta hấp thu nhiều linh hồn như thế, có ảnh hưởng gì đến ngươi không?"

Tiểu Hồn nói: "Không có".

Diệp Huyên không rõ: "Vì sao?"

Tiểu Hồn im lặng một lát rồi đáp: "Bởi vì đó đều là thứ ta không muốn hấp thu".

Khóe miệng Diệp Huyên giật giật, mẹ nó, hắn hơi muốn đánh người rồi đấy!

Đúng lúc này lại bất ngờ xảy ra chuyện, không gian xung quanh Diệp Huyên đột nhiên đông đặc lại tạo thành một lồng giam khóa chặt hắn, một khắc sau, một quang trận xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, trong nháy mắt, Diệp Huyên đã biến mất không thấy đâu.

Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang vọng từ Táng Thiên trường thành: "Làm càn!"

Là giọng nói của Vị Ương Thiên!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK