Qua hồi lâu, Hiên Viên Kỳ mở hai mắt ra, sắc mặt ả ta bây giờ tái bệch như giấy trắng, không có chút huyết sắc nào.
Hiên Viên Kỳ trầm giọng nói: "Tại sao!"
Đến bây giờ ả ta vẫn không hiểu, tại sao những kế hoạch bản thân tỉ mỉ bày ra lại biến thành như thế này.
Để tổ sư Tiên Kiếm Tông xuất hiện, sau đó kiềm chế cô gáy váy trắng, cuối cùng ả ta sẽ chém chết Diệp Huyên, vậy là đã có thể giảm mức tổn thất của nhà họ Hiên Viên xuống mức thấp nhất rồi!
Bởi vì nếu để nhà họ Hiên Viên đối kháng với cô gáy váy trắng, cho dù nhà bọn họ có thắng, thì cũng sẽ bị tổn thất nặng nề!
Nhưng nếu để tổ sư Tiên Kiếm Tông kiềm chế cô gáy váy trắng thì tổn thất của nhà họ Hiên Viên sẽ hạ xuống mức thấp nhất, bởi vì chỉ với một Diệp Huyên vẫn chưa đủ để khiến nhà Hiên Viên bọn họ chao đảo!
Nhưng ả ta không ngờ rằng là, sau khi Kiếm Đế Thính Vân xuất hiện, không chỉ không ra tay với Diệp Huyên, trái lại còn giúp đỡ hắn đột phá. Mà điều ả ta không ngờ nhất chính là Kiếm Đế Thính Vân lại ra tay với ả, đồng thời còn chém giết hết hai mươi cường giả Chí Cảnh của nhà họ Hiên Viên!
Hai mươi cường giả Chí Cảnh!
Đây đều là những nhân tài nhà họ Hiên Viên dốc sức bồi dưỡng!
Sắc mặt Hiên Viên Kỳ cực kì u ám, cả đời này ả ta chưa từng ấm ức đến vậy!
Tự mình gọi địch đến!
Lúc này, ông lão áo đen đột nhiên nói: "Kiếm Đế Thính Vân này hình như có biết Diệp Huyên..."
Biết Diệp Huyên!
Hiên Viên Kỳ trầm giọng nói: "Sao lại như thế được... Kiếm Đế Thính Vân này cách thời Diệp Huyên không biết bao nhiêu vạn năm, sao lại biết Diệp Huyên được?"
Ông lão áo đen lắc đầu: "Không biết nữa... Nhưng mà nàng ta chắc chắn có quen với Diệp Huyên, hoặc phải nói có quen biết với người đứng sau lưng hắn!"
Cô gáy váy trắng!
Hiên Viên Kỳ khẽ nhíu mày lại: "Cô gáy váy trắng này rốt cuộc có lai lịch ra sao?"
Ông lão áo đen nói: "Không biết".
Hiên Viên Kỳ nhìn về phía ông lão: "Ngay cả nhà họ Hiên Viên ta cũng không điều tra ra được lai lịch của nàng ta sao?"
Ông lão áo đen gật đầu: "Chúng ta đã vận dụng tất cả sức mạnh, nhưng vẫn không tra ra được lai lịch của đối phương, hiện nay chỉ biết được bảo vật hắn mang trên người là nàng ta đưa cho, còn vì sao lại cho hắn thì vẫn chưa biết".
Hiên Viên Kỳ trầm giọng nói: "Thực lực của nàng ta thì sao?"
Ông lão áo đen trầm mặc chốc lát rồi nói: "Thấp nhất là Đăng Phong! Thậm chỉ có thể đã đến bán bộ Vị Tri!"
Thấp nhất Đăng Phong!
Bán bộ Vị Tri! Hiên Viên Kỳ trầm mặc một lúc rồi hỏi: "Có thể là Vị Tri Cảnh không?"
Ông lão áo đen lắc đầu: "Với thực lực nàng ta bày ra thì hẳn là vẫn chưa đến Vị Tri Cảnh".
Hiên Viên Kỳ lắc đầu: "Cứ tưởng rằng có thể lợi dụng Kiếm Đế Thính Vân này để kiềm chế cô gáy váy trắng kia, đồng thời có thể biết được thực lực thật sự của nàng ta, vậy mà không ngờ rằng chuyện lại thành ra thế này..."
Nói đến đây, ả ta đột nhiên xòe lòng bàn tay ra, trong tay ả chợt có một tia sáng lỏe lên.
Ông lão áo đen hỏi: "Sao?"
Hiên Viên Kỳ trầm giọng nói: "Diệp Huyên thành Tông chủ Tiên Kiếm Tông rồi!"
Ông lão áo đen cau mày lại: "Là do Kiếm Đế Thính Vân quyết định?"
Hiên Viên Kỳ gật đầu: "Trước lúc nàng ta biến mất đã phong Diệp Huyên thành Tông chủ Tiên Kiếm Tông".
Nói đến đây, ả ta lại nhìn sang ông lão áo đen: "Diệp Huyên này đang đến Hiên Viên giới chúng ta!"
Nghe thế, ông lão áo đen híp mắt lại: "Hắn điên rồi à?"
Hiên Viên Kỳ trầm giọng nói: "Không được bất cẩn".
Ông lão áo đen đang định nói chuyện thì đúng lúc này, ở chân trời xa xôi đột nhiên vang lên một tiếng kiếm ngân!
Hai người đồng loạt nhìn về phía chân trời, nơi ấy bây giờ đã hoàn toàn biến thành màu máu!
Đến rồi!
Hiên Viên Kỳ híp hai mắt lại: "Hắn điên thật rồi!"
...
Lúc tiếng kiếm ngân ấy vang vọng toàn bộ Hiên Viên giới, nơi đây hoàn toàn khiếp sợ!
Có địch xâm lấn?
Trên không, Diệp Huyên đứng lặng thinh, trong tay hắn là kiếm Thiên Tru!
Lúc này đây, vô số Đại Địa Chi Lực đang tụ về cơ thể hắn như thủy triều cuộn trào, không chỉ thế, không gian xung quanh đang bắt đầu rung lên.
Đại Địa Chi Lực cùng Không Gian Chi Lực!
Lúc này, một người đàn ông trung niên bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, người đàn ông trung niên nhìn hắn, đang định nói chuyện thì Diệp Huyên đã biến mất.
Người đàn ông trung niên trợn tròn hai mắt, xung quanh chẳng thấy Diệp Huyên đâu, nhưng trên người đàn ông trung niên kia lại không ngừng xuất hiện tứng vết kiếm chém, chưa đầy một khắc, gã ta đã bị phân thây thành vô số mảnh thịt!
Mà lúc này, Diệp Huyên lại xuất hiện!
Kiếm trong mơ!
Lúc người đàn ông trung niên phục hồi lại ý thức, gã ta đã tắt thở!
Giết trong nháy mắt! Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phương xa, lúc này, bốn phía có rất nhiều hơi thở mạnh mẽ đang vây xung quanh hắn.
Một ông lão áo đen đột nhiên xuất hiện cách trước mặt Diệp Huyên không xa, người này chính là ông lão ở cạnh Hiên Viên Kỳ.
Ông lão áo đen liếc nhìn xác chết của người đàn ông nọ, sau đó lại quay sang Diệp Huyên: "Diệp Huyên, nơi này không phải là Tiên Kiếm Tông".
Diệp Huyên đột nhiên trợn trừng hai mắt về phía ông lão áo đen: "Muội muội ta là do các ngươi bắt đi?"
Ông lão áo đen cười nói: "Đúng vậy".
Nói xong, lão nhìn Diệp Huyên: "Sao nào, muốn tiêu diệt nhà họ Hiên Viên sao?"
Diệp Huyên trầm mặc.
Ông lão áo đen cười nói: "Hiên Viên Tộc ta truyền thừa gần tám vạn năm, từ xưa đến nay, đã có vô số thế lực tông môn bị diệt, nhưng Hiên Viên Tộc ta vẫn tồn tại. Đừng nói là Diệp Huyên ngươi, cho dù là cô gái váy trắng sau lưng người xuất hiện, thì làm được gì? Có thể làm được gì chứ?"
Tự tin!
Tất nhiên ông lão áo đen tự tin rồi.
Hiên Viên Tộc truyền thừa đến nay, đã trải qua rất rất nhiều chuyện.
Mà trong lịch sử Hiên Viên Tộc, đã từng xuất hiện ba vị cường giả Vị Tri Cảnh.
Không chỉ thế, Tộc trưởng đời đầu tiên của Hiên Viên Tộc cũng từng là cường giả đứng đầu đại thế giới Huyền Hoàng trong quá khứ, và hơn nữa, ông ta cũng là người đầu tiên của đại thế giới Huyền Hoàng đi vào được Ngũ Duy.
Mà Hiên Viên Tộc truyền thừa đến nay, dù là chính bản thân lão cũng không hiểu rõ hết được gốc gác ở trong tộc!
Lão chỉ biết là Hiên Viên Tộc ở đại thế giới Huyền Hoàng này, cho dù không phải là số một, nhưng chắc chắn không ai dám bắt nạt!
Bởi vì trong quá khứ, Hiên Viên Tộc đã từng xảy ra xung đột với một vị cường giả Vị Tri Cảnh ở đại thế giới Huyền Hoàng, nhưng Hiên Viên Tộc vẫn tồn tại, lúc đó trong tộc bọn họ còn không có vị cường giả Vị Tri Cảnh nào.
Hiên Viên Tộc không xem thường cô gái váy trắng, nhưng bọn họ cũng không sợ!
Nếu không họ đã không nhằm vào Diệp Huyên rồi.
Hơn nữa thế lực nhằm vào Diệp Huyên không chỉ có mỗi nhà họ Hiên Viên!
Kẻ địch của Diệp Huyên và cô gáy váy trắng còn nhiều hơn chữ nhiều nữa!
Nhà họ Hiên Viên chỉ là một trong số đó!
Diệp Huyên đứng trước mặt ông lão áo đen không nói gì, chỉ lặng thinh.
Ông lão áo đen cười bảo: "Diệp Huyên..."
Đúng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên biến mất.
Xoẹt! Một tia kiếm quang lập tức xuyên thủng qua cuống họng của ông lão áo đen!
Giọng nói của ông lão áo đen im bật, lão trợn tròn hai mắt, trong đấy tràn ngập sự khó tin: "Làm sao... có thể.... có thể..."
Giết trong chớp mắt!
Lúc này đây, Diệp Huyên đã không còn thấy đâu.
Nhất Kiếm Vô Lượng!
Khi phải đối mặt với ông lão áo đen này, Diệp Huyên quả quyết dùng luôn Nhất Kiếm Vô Lượng!
Bởi vì chỉ có Nhất Kiếm Vô Lượng và tháp Giới Ngục mới có thể dùng tốc độ nhanh nhất giết chết được ông lão áo đen này, mà sau khi sử dụng Nhất Kiếm Vô Lượng, Diệp Huyên lập tức trốn vào Không Minh.
Lúc cường giả Hiên Viên Tộc chạy đến thì Diệp Huyên đã không còn đâu.
Lúc này, một người đàn ông trung niên xuất hiện trước thi thể ông lão áo đen, gã mặc một bộ cẩm bào, trong tay cầm một hạt châu màu đen, hạt châu sáng lấp lắc, còn có hắc quang đang không ngừng tỏa ra.
Người này chính là người đứng thứ hai tronh Hiên Viên Tộc - Hiên Viên Tiếu, đệ đệ ruột của Tộc trưởng Hiên Viên Tộc.
Hiên Viên Tiếu nhìn ông lão, thân thể lão đang dần trở nên hư huyển, lão gắt gao nhìn chòng chọc vào Hiên Viên Tiếu: "Đừng... xem thường..."
Còn chưa nói hết lời, cả người lão đã hoàn toàn biến mất.
Hiên Viên Tiếu trầm mặc trong chốc lát rồi nhắm hai mắt lại, phút chốc ấy, thần thức của gã ta như một tấm lưới khổng lồ bao trùm toàn bộ Hiên Viên giới!
Cho dù là một con kiến nhỏ ở ngoài xa vạn dặm cũng không thể thoát khỏi thần thức của gã!
Nhưng gã lại không phát hiện ra Diệp Huyên!
Diệp Huyên như thể đã hoàn toàn biến mất!
Hiên Viên Tiếu khẽ nhíu mày lại: "Sao có thể thế được..."
Như nghĩ đến điều gì, gã híp hai mắt lại, một khắc sau, cả người đã biến mất.
...
Lúc này Diệp Huyên đang ở trong một không gian rất kỳ diệu, hắn vẫn ở vũ trụ Tứ Duy, nhưng lại như thể không ở đấy, cảm giác này hắn không sao diễn đạt bằng lời được.
Không Minh!
Sau khi sử dụng Nhất Kiếm Vô Lượng, hắn lập tức chọn cách trốn vào Không Minh, bởi vì lần này hắn phải đối mặt với cả Hiên Viên Tộc!
Diệp Huyên bắt đầu hấp thu Nguyên Tinh, Nguyên Tinh vừa vào bụng, một luồng năng lượng tinh khiết lập tức tràn ra trong cơ thể hắn.
Cứ thế, khoảng chừng hai canh giờ sau, Diệp Huyên đã biến mất.
...
Lúc này, Hiên Viên Tộc có thể nói là đang đề phòng nghiêm ngặt, bởi vì họ không tìm thấy được Diệp Huyên.
Đối với Diệp Huyên, Hiên Viên Tộc vẫn khá là kiêng kị, bởi vì Diệp Huyên có thể giết được một vị cường giả Đăng Phong Cảnh trong nháy mắt!
Giết trong nháy mắt đấy!
Hơn nữa giết xong còn lập tức biến mất, cho dù là Hiên Viên Tộc cũng không thể điều tra được hành tung của hắn!
Nếu Diệp Huyên quang minh chính đại đến, Hiên Viên Tộc chắc chắn không sợ, nhưng vấn đề là Diệp Huyên lại âm thầm đến!
Toàn bộ Hiên Viên giới không ngừng có thần thức đảo quanh.
Trong một gian đại điện, Hiên Viên Kỳ quỳ gối trước một pho tượng, pho tượng này là một người đàn ông trung niên, ông ta nhìn thẳng về phía trước, bên hông giắt một thanh kiếm không có vỏ, toàn thân kiếm vàng óng, mặt bên có khắc sao trăng trời, một mặt khắc núi sông cây cỏ, cán kiếm một bên đề võ học thần thông, một bên ghi kế sách thống nhất vạn giới bát hoang.
Thần kiếm!
Thanh kiếm này chính là kiếm đứng đầu đại thế giới Huyền Hoàng!
Hiên Viên Kỳ quỳ trước pho tượng, im lặng không nói gì.
Lúc này, một ông lão xuất hiện trước mặt ả ta, lão khẽ nói: "Đứng lên đi!"
Hiên Viên Kỳ lắc đầu: "Lỗi của ta!"
Ông lão nói: "Ngươi có lỗi, nhưng cũng không hẳn đều là do ngươi, không ai ngờ rằng Kiếm Đế Thính Vân lại giúp đỡ Diệp Huyên".
Hiên Viên Kỳ trầm mặc.
Ông lão lại nói: "Không sợ thất bại, chỉ sợ thất bại rồi lại nhụt chí, sẽ thất bại hoàn toàn".
Nói xong, lão xoay người biến mất chẳng còn thấy đâu.
Trong điện, Hiên Viên Kỳ im lặng một lúc rất lâu, sau đó ả ta bỗng nói: "Đi ra đi!"
Vừa dứt lời, Diệp Huyên đã xuất hiện ở sau lưng ả ta.
Mà trong khoảnh khắc Diệp Huyên xuất hiện đó, ngoài đại điện lập tức có c vô số cường giả Hiên Viên Tộc hiện thân.
Hiên Viên Tiếu đứng ngay ở cửa đại điện.
Gã nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
Diệp Huyên nhìn Hiên Viên Kỳ, Hiên Viên Kỳ cười nói: "Có phải rất tò mò tại sao ta lại biết ngươi xuất hiện ở đây không? Bởi vì..."
Đúng lúc này, một thanh kiếm đã đâm vào sau gáy ả ta, kiếm đâm vào nửa tấc, máu tươi tràn ra, chẳng mấy chốc, sau lưng ả ta đã bị nhuốm một mảnh đỏ tươi! Thấy cảnh này, những cường giả nhà họ Hiên Viên đều biến sắc, lập tức định ra tay, nhưng lại bị Hiên Viên Tiếu cản lại.
Bởi vì Hiên Viên Kỳ chính là con gái của gã!
Hiên Viên Tiếu nhìn Diệp Huyên: "Chuyện của nam nhân, để nam nhân giải quyết!"
Diệp Huyên đột nhiên quay phắt sang gào lên: "Vậy sao Hiên Viên Tộc ngươi lại bắt muội muội ta? Hả?"
Hiên Viên Tiếu liếc mắt nhìn Diệp Huyên, sau đó nhìn về phía Hiên Viên Kỳ: "Thả muội muội hắn ra".
Diệp Huyên nhìn Hiên Viên Kỳ, Hiên Viên Kỳ im lặng.
Diệp Huyên lập tức chém xuống một kiếm.
Xoẹt!
Toàn bộ cánh tay phải của Hiên Viên Kỳ rơi xuống!
Hiên Viên Tiếu ở phía xa xa híp hai mắt lại, trong mắt đã có sát ý!
Hiên Viên Kỳ nhìn Diệp Huyên, tuy đã mất một cánh tay, nhưng ả ta lại chẳng hề nhíu mày lấy một cái.
Hiên Viên Kỳ nhìn Diệp Huyên: "Muội muội ngươi không ở trong tay ta".
Diệp Huyên đột nhiên nhếch miệng nở nụ cười: "Ngươi nghĩ ta không dám giết người à? Hả?"
Hiên Viên Kỳ vẫn lạnh lùng: "Con bé thật sự không ở trong tay ta".
Diệp Huyên lại chém xuống một kiếm nữa.
Xoẹt!
Cánh tay còn lại của Hiên Viên Kỳ bay ra ngoài, máu tươi bắn tung tóe!
Hiên Viên Tiếu ở cách đấy không xa đã muốn ra tay, mà lúc này, Diệp Huyên chĩa thẳng kiếm vào giữa hàng mày Hiên Viên Kỳ, Hiên Viên Tiếu lập tức dừng lại, gã nhìn chòng chọc vào Diệp Huyên: "Đừng động vào con bé!"
Diệp Huyên không để ý đến Hiên Viên Tiếu, hắn chỉ nhìn Hiên Viên Kỳ: "Ta muốn thấy muội muội của mình!"
Hiên Viên Kỳ nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
Mà lúc này, Hiên Viên Tiếu ở cách đấy không xa xen lời vào: "Nó nói không ở trong tay nó thì chắc chắn là không ở!"
Diệp Huyên lắc đầu nở nụ cười, nụ cười này thật sự khiến người ta thấy sợ hãi, Diệp Huyên lúc này đây tản ra một luồng sáng đỏ quỷ dị ở quanh thân, mà trong luồng sáng này là vô cùng vô tận sát ý cùng lệ khí!
Thấy Diệp Huyên ngày càng bất bình thường, Hiên Viên Tiếu trầm giọng nói: "Ta sẽ tìm giúp ngươi".
Diệp Huyên nhìn Hiên Viên Tiếu, Hiên Viên Tiếu lại nhìn Hiên Viên Kỳ: "Cô bé kia ở đâu?"
Hiên Viên Kỳ trầm mặc chốc lát rồi đáp: "Đang lúc trở về, con bé đã bị người khấc bắt đi".
Bị người khác bắt đi!
Hiên Viên Tiếu khẽ nhíu mày: "Ai?" Hiên Viên Kỳ lắc đầu: "Không biết".
Hiên Viên Tiếu trầm giọng lại: "Nói thật!"
Hiên Viên Kỳ lắc đầu: "Thật sự không biết, đối phương ít nhất phải là Đăng Phong Cảnh!"
Đăng Phong Cảnh!
Hiên Viên Tiếu híp mắt lại, cường giả cỡ này, dù là ở đại thế giới Huyền Hoàng cũng thuộc hàng đầu!
Hiên Viên Tiếu trầm mặc.
Giờ khắc này gã đã biết, Hiên Viên thế gia cũng bị người khác hãm hại.
Hiên Viên Tiếu nhìn về phía Diệp Huyên: "Có người ở lợi dụng ngươi đã hãm hại nhà họ Hiên Viên!"
Vù!
Đúng lúc này, kiếm trong tay Diệp Huyên đột nhiên rung lên kịch liệt.
Diệp Huyên nhìn về phía Hiên Viên Kỳ, vẻ mặt rất dữ tợn, ngũ quan đã vặn vẹo hết lên: "Bây giờ ngươi đang nói với ta là con bé đã không còn nữa?"
Vừa dứt lời, tay trái hắn bỗng chộp lấy cổ Hiên Viên Kỳ, mà tay phải đang cầm kiếm Thiên Tru đâm xuyên qua bụng ả ta, chiêu kiếm này vô cùng tàn nhẫn!
Phụt!
Hiên Viên Kỳ lập tức hộc ra một ngụm máu.
Ở phía xa xa, Hiên Viên Tiếu vẫn không ra tay!
Bởi vì chiêu kiếm này của Diệp Huyên vẫn chưa đủ để lấy mạng Hiên Viên Kỳ, chỉ khi hủy diệt linh hồn của ả ta, Hiên Viên Kỳ mới coi như là chân chính tử vong về mặt ý nghĩa!
Diệp Huyên nhìn Hiên Viên Kỳ: "Ta sẽ không giết ngươi! Ngươi ở đấy mà nhìn cho rõ!"
Vừa dứt lời, hắn bỗng xoay người nhìn về phía Hiên Viên Tiếu. gã híp mắt lại, hạt châu trong tay đang dần rung lên.
Tay phải Diệp Huyên đọt nhiên biến mất không thấy đâu.
Con ngươi của Hiên Viên Tiếu đột nhiên co rụt lại, mà lúc này đây, gã đã cảm nhận được hơi thở tử vong!
Bấy giờ, gã đã hiểu tại sao ông lão áo đen lại bị giết trong nháy mắt rồi!
Chiêu kiếm này quá khủng bố!
Hiên Viên Tiếu vội vung tay phải ra phía trước, hạt châu màu đen trong tay gã lập tức hóa thành một tia kiếm quang bao phủ lấy Diệp Huyên, thế nhưng một khắc sau, tia hắc quang kia đã bị phá nát, viên hắc châu kia cũng đồng thời bị vỡ vụn thành từng mảnh!