Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngay lúc này, Vô Biên Chủ đột nhiên xuất hiện trước mặt Thần Quân, nhìn thấy Vô Biên Chủ, Thần Quân như nhìn thấy cứu tinh, vội nói: “Cứu…”  

Vô Biên Chủ bỗng tức giận chỉ vào Thần Quân: “Đồ ngu ngốc! Thằng đần! Bảo ngươi đến đánh, chứ không phải đến nói lời thừa thãi! Mẹ nó, ngươi nghĩ đây là thi biện luận sao? Đây là đánh nhau đấy! Trận chiến sinh tử đấy! Ngươi nói lời dông dài với hắn làm gì? Đồ ngu ngốc nhà ngươi!”  

Nói xong, ông ta lập tức biến mất không thấy bóng.  

Thần Quân: “?”  

Đối diện với Thần Quân, Kỳ Tỉ Thiên bỗng lên tiếng: “Ngươi đừng có bày ra vẻ không cam tâm đó, ta nghiêm túc nói với ngươi, ai đến cũng vô dụng! Ngươi chết rồi! Ngươi chấp nhận sự thật này đi!”  

Thần Quân tức giận nhìn Kỳ Tỉ Thiên: “Ngươi bớt ra vẻ cho ta!”  

Kỳ Tỉ Thiên vẫy tay, ra vẻ vô tội: “Ta bảo ngươi kính cẩn với nàng ta chút, thì là hại ngươi sao?”  

Thần Quân nhìn Kỳ Tỉ Thiên chằm chằm, còn đang muốn nói thêm thì lúc này, kiếm Hành Đạo trong thân thể hắn chầm chậm bay lên.  

Thần Quân sửng sốt!  

Sau khi kiếm Hành Đạo rời khỏi thân thể Thần Quân, Thần Quân vui mừng trong lòng, vì hắn ta phát hiện, cơ hội sống trong cơ thể hắn ta vẫn chưa biến mất, cũng có nghĩa đối phương không chọn lựa giết chết hắn ta, mà cho hắn ta một con đường sống!  

Thế nhưng ngay lúc này, kiếm Hành Đạo vừa rời khỏi đầu hắn ta bỗng đâm mạnh xuống!  

Ầm!  

Vừa đâm xuống, linh hồn Thần Quân lập tức bị tiêu diệt!  

Chết rồi!  

Thần Quân: “…”  

Kỳ Tỉ Thiên ở bên cạnh lặc đầu thở dài: “Tên ngốc, sao có thể bỏ qua ngươi chứ? Ngây thơ… Cũng không biết ăn gì mà lớn được, tu luyện đến ngần tuổi này rồi, mà trí thông minh vẫn như trẻ con vậy!”  

Thần Quân: “…”  

Lúc này, kiếm Hành Đạo bỗng phóng lên trời, trực tiếp biến mất nơi tinh hà sâu thẳm!  

Đi rồi!  

Diệp Huyên ở bên cạnh đành chịu khẽ cười.  

Thanh Nhi đến nhanh, đi cũng nhanh!  

Thật ra, hắn vẫn muốn nhìn thấy Thanh Nhi, nhưng đáng tiếc là Thanh Nhi giết người xong thì chạy rồi!  

Nhìn cái đầu đầy máu dưới đất, Diệp Huyên lắc đầu khẽ cười, bản thân đánh một trăm nghìn này đã dùng hết sức lực bình sinh! Nhưng cũng chỉ mới giết được hơn nghìn người, mà Thanh Nhi thì khác, một kiếm Hành Đạo vừa xuống, mười vạn cái đầu đều bay đi!  

So với tiền của Tần Quan còn có tác dụng hơn nhiều!  

Không nghĩ nhiều, Diệp Huyên vội vàng lấy một viên đan dược nuốt xuống.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK