Tư Đồ Thính Vân lại lùi lại cả vạn trượng!
Lúc này, cô gái áo tím kia chợt lật tay phải, sau đó đè mạnh xuống.
Đùng!
Thời không trên đầu Tư Đồ Thính Vân chợt sụp đổ, một sức mạnh khủ ng bố lập tức trút xuống.
Tư Đồ Thính Vân bên dưới híp mắt lại, mở tay ra, một thanh kiếm đột nhiên phóng lên cao từ trong lòng bàn tay nàng ta.
Ầm!
Thanh kiếm ấy trực tiếp chặn lại sức mạnh khủ ng bố kia, cùng lúc đó, Tư Đồ Thính Vân cũng hóa thành một luồng kiếm quang biến mất khỏi tại chỗ.
Vèo!
Kiếm quang chợt đâm đến trước mặt cô gái áo tím, nàng ta lập tức giơ tay lên đỡ.
Bùm!
Kiếm quang vỡ vụn, cánh tay phải của cô gái áo tím trực tiếp chặn lại một kiếm của Tư Đồ Thính Vân. Đúng lúc này, tay trái Tư Đồ Thính Vân lại vỗ mạnh lên thanh kiếm.
Một luồng kiếm quang chợt bắ n ra từ mũi kiếm!
Cô gái áo tím lại không chút sứt mẻ, luồng kiếm quang kia còn chưa đụng đến người nàng ta đã tự động mai một!
Tư Đồ Thính Vân thấy cảnh đó thì con ngươi chợt co rút lại: "Vạn Kiếp Cảnh!"
Cánh tay phải của cô gái áo tím khẽ hất.
Ầm!
Tư Đồ Thính Vân lập tức bị đánh bay ra vạn trượng!
Sau khi nàng ta dừng lại, sắc mặt lập tức trở nên khó coi: "Trải qua trăm triệu kiếp nạn rèn luyện bản thân... Không ngờ lại có người làm được như vậy thật".
Cô gái áo tím liếc Tư Đồ Thính Vân, đôi môi đỏ mọng khẽ mở: "Trình độ kiếm đạo, khá tốt!"
Nàng ta nói xong bèn xoay người nhìn về phía Diệp Huyên, sau đó trực tiếp dẫn theo Diệp Huyên biến mất.
Tư Đồ Thính Vân không chút do dự đuổi theo, nhưng vừa đến gần cánh cửa ánh sáng ấy đã có một luồng sức mạnh kh ủng bố quét đến, nàng ta trực tiếp bị đẩy lui. Cùng lúc đó, cánh cửa kia bỗng dưng khép lại.
Tư Đồ Thính Vân đứng tại chỗ nhíu mày, cô gái kia bắt Diệp Huyên đi làm gì?
Nàng ta định xông vào thì bấy giờ lại chợt có một giọng nói vang lên: "Ban nãy, chỉ là phân thân của nàng ta, thực lực còn không bằng một phần mười bản thể!"
Tư Đồ Thính Vân nghe vậy, con ngươi chợt co rút lại.
...
Phân thân?
Tư Đồ Thính Vân nghe vậy, xoay người liếc nhìn xung quanh, lại không phát hiện người nói chuyện.
Một lát sau, Tư Đồ Thính Vân mới trầm giọng hỏi: "Các hạ chính là chủ nhân của bút Đại Đạo?"
Giọng nói kia đáp: "Đúng vậy!"