Cô gái áo đen mặt không cảm xúc: “Đó là những gì chúng đã làm!”
Nghe vậy, Tiểu Thất liền nhíu mày: “Người bình thường cũng không buông tha?”
Cô gái áo đen gật đầu: “Bọn chúng có ý định nhổ cỏ tận gốc”.
Nhổ cỏ tận gốc!
Tiểu Thất lắc đầu: “Mất hết tính người”.
Tuy Thần Quốc cũng từng phát động chiến tranh, thế nhưng họ không hề đồ sát những sinh linh yếu thế.
VietWriter.vn
Còn hành vi của đại thế giới Huyền Hoàng chính là hành vi mất hết tình người, bọn chúng chỉ biết cướp bóc mà thôi.
Tiểu Thất bỗng nhiên nói: “Giết sạch bọn chúng!”
Diệp Huyên nhìn Tiểu Thất, chắc chắn cô nhóc này tức giận thật sự rồi.
Chỉ một lát, ba người đã tiến vào đại lục Huyền Thương, vừa bước vào mà lông mày của cả Diệp Huyên lẫn Tiểu Thất đều đã nhíu chặt.
Mùi máu tươi…
Mùi máu tươi trên vũ trụ này quá mức nồng nặc.
Không cần phải nói, chắc chắn nơi đây đã có rất nhiều người chết!
Cô gái áo đen bỗng nhiên lên tiếng: “Mau đi Hán Quốc! Hán Quốc chính là nơi phồn thịnh nhất đại lục Huyền Thương chúng tôi. Chắc chắn bọn chúng đang ở nơi đó”.
Diệp Huyên gật đầu: “Cô dẫn đường đi!”
Cô gái áo đen liền nhanh chóng bay vút về phía xa.
Chỉ lát sau, ba người đã tới đế đô của Hán Quốc, còn chưa bước vào thành thì một thứ mùi máu tươi ngập trời đã phả thẳng vào mũi!
Diệp Huyên nhìn vào trong thành, đứng từ trên không trung có thể thấy được bên trong tòa thành chỉ toàn xác chết.
Cảnh tượng thi thể chất đống khắp nơi, máu chảy thành sông!
Giết sạch cả thành.
Đúng lúc này, một gã đàn ông mặc áo giáp bỗng nhiên xuất hiện trước mặt ba người Diệp Huyên.
Lúc nhìn thấy cô gái áo đen bên cạnh Diệp Huyên, gã bỗng nhếch miệng cười: “Cô gái này trông đẹp ghê, ha ha…”
Vừa dứt lời, gã đã lao ngay đến chỗ cô gái áo đen.
Cô gái áo đen lạnh lùng nhìn gã, không hề trốn tránh.
Vào lúc chỉ còn cách cô gái chừng vài trượng, đầu của gã áo giáp bỗng nhiên bay thẳng ra ngoài.
Máu tươi phun khắp nơi.
Danh Sách Chương: