Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter.vn trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên VietWriter.vn. Xin cảm ơn!

**********



Bên kia, Diệp Huyên đi tới một ngọn núi nhỏ, Việt Kỳ đang ngồi yên trên đỉnh núi.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.








Diệp Huyên đi tới phía sau Việt Kỳ, hành lễ: “Bái kiến sư tôn”.



Việt Kỳ gật đầu: “Ngồi xuống đi!”



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.








Diệp Huyên ngồi xuống bên cạnh Việt Kỳ, Việt Kỳ ngẩng đầu nhìn lên chân trời xa xa, nhẹ giọng nói: “Có biết thời đại huy hoàng nhất của Thương Kiếm Tông ta không?”



Diệp Huyên gật đầu: “Lúc Kiếm Chủ Thương giới còn sống!”



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.








Việt Kỳ gật đầu: “Năm đó, lúc tổ sư còn sống, cả Thanh Thương giới, dù là Liên Minh Hộ Giới cũng phải cúi đầu với Thương Kiếm Tông ta. Lúc đó là thời điểm huy hoàng nhất của Thương Kiếm Tông. Đáng tiếc, tổ sư đi rồi, Thương Kiếm Tông cũng không xuất hiện người như ông ấy nữa”.



Nói đến đây, nàng ấy như nhớ đến điều gì, nhẹ giọng nói: “Thật ra, đại sư huynh là người có khả năng trở thành nhân vật giống tổ sư nhất, đáng tiếc…”



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.









Nói đến đây, nàng ấy không nói tiếp nữa.



Diệp Huyên vội hỏi: “Đáng tiếc cái gì?”



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.








Việt Kỳ im lặng một lát, nhẹ giọng nói: “Đáng tiếc kiếm tâm của huynh ấy từng vỡ nát, nếu không, hẳn sẽ có thành tựu vượt xa bây giờ”.



“Kiếm tâm vỡ nát?”



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.








Diệp Huyên cau mày: “Vỡ nát thế nào?”



Việt Kỳ nhẹ giọng nói: “Nữ nhân!”



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.








Nữ nhân!





Diệp Huyên: “…”



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.








Việt Kỳ ngẩng đầu nhìn lên cuối chân trời xa xa, nhẹ giọng nói: “Năm đó đại sư huynh khiến mọi người đều kinh ngạc, dù là thế hệ trẻ tuổi của Huyền Môn cũng không áp đảo được huynh ấy, điều này khiến Liên Minh Hộ Giới sợ hãi. Bọn họ không muốn Thanh Thương giới xuất hiện tổ sư thứ hai, nhưng bọn họ lại không thể giết đại sư huynh. Vì thế, bọn họ đã sử dụng mỹ nhân kế”.



Mỹ nhân kế!



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ, mẹ nó, máu chó thế!

Việt Kỳ lại nói: “Có một nữ tử của Liên Minh Hộ Giới cố ý tiếp cận đại sư huynh, lúc đầu đại sư huynh cũng không để ý, đáng tiếc nữ tử kia cũng không phải nhân vật bình thường… Nói chung sau đó hai người cũng ở bên nhau, nhưng… cuối cùng đại sư huynh lại tự tay giết nàng ta!”

Diệp Huyên cau mày: “Dù nàng ta là người của Liên Minh Hộ Giới cũng không nên giết đối phương chứ! Chẳng lẽ đối phương làm ra chuyện gì à?”

Việt Kỳ nhìn Diệp Huyên, gật đầu: “Nữ tử kia cũng là thật lòng với đại sư huynh, dù nói thế nào cũng không chịu làm hại đại sư huynh, Liên Minh Hộ Giới hết cách, chỉ có thể đổi một cách khác, chính là lợi dụng nữ tử kia, gài bẫy giết chết… Tông chủ tiền nhiệm của Thương Kiếm Tông chúng ta”.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Nói đến đây, nàng ấy nằm xuống đất, sau khi im lặng một lát lại nói: “Lần đó, Tông chủ tiền nhiệm bị mười mấy cao thủ bí ẩn vây giết… Sau khi xảy ra chuyện đó, đại sư huynh không thể chấp nhận được sự thật này, kiếm tâm lập tức vỡ nát, thực lực từ Ngự Pháp Cảnh chân chính tụt xuống Thông U Cảnh, chẳng những thế, còn tụt từ Kiếm Tiên xuống còn Kiếm Chủ!”

Diệp Huyên im lặng.

Hắn không ngờ giữa Liên Minh Hộ Giới và Thương Kiếm Tông lại có nhiều ân oán như vậy.

Lúc này, Việt Kỳ lại nói: “Đại sư huynh đã rời khỏi tông môn rất lâu rồi, cũng chưa từng trở về tông môn, vì năm đó nhị sư huynh ngăn cản huynh ấy đến Liên Minh Hộ Giới báo thù, huynh ấy vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện này…”



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Chắc chắn sư tôn cũng canh cánh trong lòng đúng không?”



Việt Kỳ nhẹ nhàng vén tóc bên tai: “Lúc đầu thì có, cho rằng nhị sư huynh sợ chết. Nhưng đã biết bao nhiêu năm, cũng dần hiểu nỗi khổ tâm của huynh ấy. Tính cách của đại sư huynh cũng giống ngươi, quá nóng nảy, không biết nén giận. Nhưng nhị sư huynh thì khác, huynh ấy suy nghĩ nhiều chuyện hơn, lúc đó nếu chúng ta đi liều mạng với Liên Minh Hộ Giới, chẳng những không đấu lại, còn sẽ liên lụy đến vô số đệ tử của Thương Kiếm Tông…”





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Nói đến đây, nàng ấy nhìn về phía Diệp Huyên: “Huynh ấy đúng”.



Diệp Huyên nhếch miệng cười: “Sư tôn muốn nói gì?”





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Việt Kỳ nhìn Diệp Huyên, ánh mắt hơi phức tạp: “Ngươi rất xuất sắc, giống như đại sư huynh năm đó vậy, nhưng tính tình của ngươi quá nóng nảy! Ta hơi lo lắng, lo lắng sau này nếu chúng ta… lo lắng sau này nếu ngươi xảy ra chuyện, không nghĩ đến tình hình chung, chỉ làm theo ý mình, khi đó, sẽ hại rất nhiều người bên cạnh!”



Diệp Huyên im lặng một lát, sau đó cười nói; “Thật ra con cũng rất thông minh đấy!”





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Việt Kỳ lắc đầu: “Không phải ta nói ngươi ngốc, nhiều lúc ngươi cũng rất thông minh, nhưng nếu có người chọc giận ngươi, ngươi sẽ liều mạng lại. Ta rất lo lắng vì chuyện này”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK